RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 3977

Lâm Vạn Quân nhẹ nhàng đặt danh sách xuống, cũng khẽ thở dài một tiếng rồi nói.

Cao Phong cắn răng, im lặng một lát bỗng nhiên nói: “Chú Lâm, chú nói với tướng Long, bảo ông ấy điều tra quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu đó xem chúng ở đâu ngoài biên giới, còn nữa…”

Cao Phong còn chưa nói hết, điện thoại trên mặt bàn bỗng nhiên rung lên.

“Suỵt!”

Trong nháy mắt Cao Phong ngậm miệng, sau đó cầm điện thoại lên nghe máy.

“Alo?”

Cao Phong chưa kịp nhìn số gọi đến là ai đã nghe máy ngay.

Hai ngày nay, thuộc hạ không ai dám quấy rầy Cao Phong nên sẽ không gọi điện cho Cao Phong.

Mà Cao Phong lại vẫn luôn chờ đợi người của đối phương gọi điện đến.

“Cao Phong, mày khiến tao rất thất vọng đấy! Một ngày trôi qua rồi mà mày còn chưa điều tra ra hả?”

“Vì sao mày còn chưa xuất phát?”

Một giọng nói lạnh lẽo truyền đến từ đầu bên kia điện thoại, Cao Phong suy nghĩ rất nhanh trong đầu.

Bọn họ biết Cao Phong không hề xuất phát!

Vậy đã nói rõ, nhất định thành phố Hà Nội có nội gián của chúng.

Trong lòng Cao Phong hạ quyết tâm, nếu còn không tra được tin tức của Kim Tuyết Mai, nhất định phải điều tra lần lượt mấy triệu người thành phố Hà Nội một lần.

“Tao khuyên mày, tốt nhất đừng nổi lên chút tâm tư nào. Trừ khi mày không để bụng chuyện sống chết của hai mẹ con cô ta, nếu mày nói mày không để bụng, bây giờ tao sẽ giết ngay lập tức!”

Giọng nói lạnh lẽo của đàn ông vang lên đầy uy hiếp.

“Tôi quan tâm.”

Cao Phong cắn răng, trả lời ngay lập tức.

“Quan tâm là tốt. Nếu một thằng phế vật như mày không tra ra được tao là ai, tao sẽ gợi ý một chút cho mày nhé. Thật đúng là phế vật, còn muốn phá hỏng quy tắc trò chơi của tao. Lúc đầu tao cũng tìm người đi tìm mày báo thù, nhưng ông đây đi ba lần, vậy mà toàn tốn công vô ích! Súc vật! Lần đầu tiên ông đây cho người gài bom nổ banh xác mày, không ngờ mày lại chuẩn bị rất đầy đủ.”

“Người của ông đây vừa định tấn công, người trong trang trại của mày lại lao ra ngoài. Lần thứ hai thứ ba, ngay cả cửa của thành phố Hà Nội, ông đây cũng không vào được. Con mẹ nó mày nói cho tao biết, ông đây có bị nghẹn chết không?”

Nghe đến đó, hai mắt Cao Phong lóe lên liên tục, trong đầu cũng nghĩ nhanh mọi việc.

Ba lần!

Quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu, đã tới những ba lần!

Nhưng, vì sao anh không biết?

“Ba lần đầu tốn công vô ích, ông đây đều bỏ qua.”

“Không ngờ đúng lúc này mày lại ra ngoài, mày nói xem, tao không đối phó mày thì đối phó ai? Là trời xanh có mắt ha ha, lần thứ tư, cuối cùng cũng cho tao bắt được con cá lớn. Phế vật, ông nói đến thế rồi, nếu mày còn không rõ thì mày chính là một kẻ phế vật thực sự!”

Không đợi Cao Phong nghĩ quá nhiều, bên kia điện thoại lại nói tiếp.

“Mày là người của quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu.”

Cao Phong im lặng trong chốc lát, bỗng nhiên nói ra câu này.

Vừa nói ra, người bên kia điện thoại lập tức im lặng.

Anh ta không ngờ Cao Phong lại phản ứng nhanh như vậy, đồng thời cũng cảnh tỉnh anh ta.

“Mày chớ xía vào chuyện tao là ai. Có gan thì qua đây một mình rồi nói tiếp. Tao biết trong nước mày có năng lực, cho nên, mày phải tới chỗ tao đàm phán.”

“Đợi khi nào chúng ta gặp mặt, lại tính toán món nợ này.”

Người bên kia điện thoại, im lặng mấy giây, sau đó anh lạnh giọng nói.

“Tao không chỉ có năng lực trong nước mà ở nước ngoài tao cũng có. Mày đụng đến người phụ nữ của tao đã nghĩ tới hậu quả chưa?”

Cao Phong từ từ châm thuốc, giọng nói bình tĩnh hỏi.

Đã biết rõ nguồn gốc đối phương, Cao Phong ngược lại không còn khẩn trương nữa.

“Ha ha ha, cho dù mày là ông trời thì sao chứ? Mày phải hiểu rằng, bây giờ người phụ nữ của mày sống hay chết chỉ với một suy nghĩ của tao!”

Giọng nói của người bên kia điện thoại càng thêm lạnh lẽo.

“Nói đi, chúng mày muốn bao nhiêu tiền. Dựa theo quy tắc lấy tiền làm việc xưa nay của quân đoàn, tao có thể cho chúng mày tiền. Ngoài ra, vũ khí nóng cũng có thể.”

Bình luận

Truyện đang đọc