Chương 4116
Lúc này Gorden vô cùng phẫn nộ giống như không nghe thấy lời Ruth nói.
“Shit! Kell mày muốn chết hay sao?”
Gorden vươn tay chỉ vào Kell, gầm lên giận dữ.
“Lão đại Gorden, nếu chúng tôi không đầu hàng, bây giờ sẽ phải chết.”
Kell sờ chóp mũi, giọng điệu thản nhiên nói.
Trong ngày thường, Gorden là lão đại không giả.
Nhưng lúc đối mặt với sống chết, lão đại gì đó, đều không quan trọng bằng tính mạng của mình!
“Khoan hãy nổ súng, tôi xem có những ai đầu hàng!”
“Đầu hàng thì không giết! Đợi chúng ta đến gần, những người còn chưa đầu hàng, trực tiếp nổ súng! Tăng thủ chuẩn bị!”
Người thanh niên mặc đồ đen kia lạnh lùng quát một tiếng, hai ống pháo xe tăng bắt đầu chậm rãi di chuyển, điều chỉnh góc độ nhắm ngay đám Gorden.
“Mẹ kiếp!”
“Đầu hàng!”
Chỉ trong nháy mắt, mấy nghìn thành viên của quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu bắt đầu vứt bỏ súng trong tay, căn bản không dám đấu lại.
Bọn họ không dám đánh cược, không dám đánh cược ống pháo tối đen kia có bắn ra đạn pháo to lớn kia hay không.
Dù sao chuyện này liên quan tới tính mạng và một nhịp thở của bọn họ, đây là đang lấy mạng đánh cược, người nào có lá gan đó?
Người nào có thể không thèm để ý tới tính mạng của mình?
Chỉ trong nháy mắt, có hơn nửa thành viên của quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu đều buông vũ khí trong tay xuống.
Mà những người buông vũ khí đầu hàng, đều xoay người bước sang một bên.
Đám người còn lại thì có người vứt bỏ vũ khí theo, có người thì đang vùng vẫy do dự.
Cao Phong thở phào một hơi, cuối cùng thì có thể chế trụ quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu.
Một chiêu lừa dối qua cửa này, thực ra Cao Phong không tin tưởng lắm.
Nếu đối diện là Liễu Tông Trạch hay là Long Tuấn Hạo, Cao Phong đều không có lo lắng như vậy.
Một ánh mắt của anh nhìn qua, Long Tuấn Hạo và Liễu Tông Trạch đều lập tức đọc hiểu ý của Cao Phong.
Nhưng mà những binh sĩ Phong Hạo này, dù sao cũng không đủ hiểu ngầm với Cao Phong, cho nên hành động lần này của Cao Phong vừa rồi cũng như xiếc đi dây!
“Ong ong ong!”
“Rầm rầm rầm!”
Mười lăm nghìn binh sĩ Phong Hạo, cách bên này càng ngày càng gần.
Mà đám người của quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu, cũng đã có không ít người buông vũ khí đầu hàng.
Kell cũng giơ hai tay lên, chậm rãi lùi về sau, chuẩn bị cách xa khỏi Gorden.
“Mẹ kiếp! Tất cả đều đứng lại cho ông đây!”
Ngay sau đó, Gorden lập tức tức giận, sau đó đột nhiên ôm lấy khẩu súng, không ngừng bóp cò với những người đầu hàng.
“Pằng pằng pằng pằng pằng!”
“Pằng pằng pằng pằng pằng pằng pằng!”
Trong họng súng, lập tức phun ra ngọn lửa phẫn nộ.
Đạn lại càng điên cuồng bắn ra, chỉ trong nháy mắt đã bắn ra gần trăm viên đạn.
“Phập! Phập!”
Âm thanh từng viên đạn bắn vào trong da thịt vang lên.
Gorden một hơi bắn xong, ít nhất có hai mươi thành viên của quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu bị trúng đạn ngã xuống đất.
“Ối! Đau quá, á á!”
Từng đợt tiếng kêu thảm thiết truyền tới, hơn hai mươi người nằm trên đất không ngừng lăn lộn.
Có người bị một phát nổ đầu, ngay cả cơ hội kêu thảm thiết cũng không có!
Mọi người đều kinh hãi.
Người nào cũng không nghĩ tới, vậy mà Gorden nói ra tay là ra tay.
Những người này đều là thuộc hạ của anh ta mà, vậy mà anh ta còn tàn nhẫn như vậy?