Chương 3435
Cao Phong chỉ nói hai ba câu khiến Lưu Minh sửng sốt, sau đó nghi ngờ nhìn Cao Phong. Anh ta nhớ rõ lúc nãy Cao Phong bảo không biết y thuật, chỉ học được chút ít. Bây giờ xem ra không phải là Cao Phong không biết gì.
“Chữa được ngọn chứ không chữa được gốc là bậy bạ, tóm lại tây y là tốt nhất. Tây y nhắm chính xác bệnh tình, có thể đạt tới hiệu quả chữa bệnh nhanh nhất, tốt nhất.” Lưu Minh đã bắt đầu hoảng hốt, cố gắng biện giải.
“Cậu biết nguyên lý chữa bệnh của tây y, thế có biết nguyên lý chữa bệnh của y cổ truyền không?” Cao Phong vẫn bình tĩnh hỏi.
“Tôi…” Cao Phong sửng sốt: “Khụ, tóm lại tôi biết hiệu quả của tây y rất tốt. Mấy ngày trước có người ở đảo trung tâm đến đây, trong người bị hơi ẩm rất nặng, dùng thuốc tây hai ngày đã khỏi.”
Cao Phong gật đầu, nói: “Tôi thừa nhận thuốc tây có tác dụng rất nhanh, nó có thể giết chết vi khuẩn gây bệnh rất nhanh, khiến bệnh nhân khỏe mạnh. Nhưng tại sao cậu lại phủ định y cổ truyền? Y cổ truyền có tác dụng chậm là vì nó trừ bỏ cả ổ bệnh! Cái gì là ổ bệnh? Chính là nơi sinh ra ốm đau, ổ bệnh không diệt trừ thì người bệnh rất có thể sẽ tái phát. Quá trình chữa bệnh của y cổ truyền thong thả chính là vì nhổ ổ bệnh, nói trắng ra là trị gốc.”
Lời nói của Cao Phong khiến các bác sĩ trong phòng hợp gật đầu tỏ vẻ tán thành. Mặc dù họ đều học tây y, nhưng thực tế cũng có nghiên cứu về y cổ truyền. Y cổ truyền thực sự phiền phức, nhưng không ai có thể phủ nhận nó chữa được tận gốc.
Lưu Minh há hốc miệng, nhất thời không tìm được lời phản bác. Thấy vậy, Cao Phong thản nhiên nói: “Cho nên tôi đề nghị dùng y cổ truyền chữa bệnh cho bà cụ, tại sao các anh không chấp nhận? Y cổ truyền rất chậm, nhưng có thể đi thẳng vào gốc rễ của vấn đề, tiến hành chữa trị. Cùng lẽ đó, tế bào của bà nội bị tổn thương cũng có thể được chữa tận gốc.”
Lúc này không ai có thể phản bác lời Cao Phong.
“Gia chủ, chúng tôi đã hiểu, chúng tôi sẽ lập tức thực hiện phương án mới.” Bác sĩ lớn tuổi lại đứng dậy nói. Cao Phong chỉ thuận miệng nói lại khiến họ hiểu rõ nhiều điều. Cho dù Lưu Minh vẫn còn không cam lòng, nhưng vẫn không thể không phục. Những ví dụ mà anh ta đưa ra đều bị Cao Phong đánh vỡ, kiên trì nữa thì cũng chẳng có nghĩa lý gì. Dù sao các bác sĩ khác trong phòng họp đều không phải là kẻ ngốc, mình mà nói bậy thì chắc chắn sẽ bị vạch trần.
“Tôi nói lại lần nữa, tôi không từ chối trị liệu cho bà nội bằng thuốc tây. Nhưng thuốc tây đều có chứa độc tố, tình huống hiện tại của bà nội không thể bị tổn thương thêm một chút nào nữa. Cho nên hãy dùng phương án chữa bệnh bằng y cổ truyền là chủ, tây y phụ trợ.” Cao Phong đưa ra quyết định.
“Vâng thưa gia chủ, chúng tôi đã hiểu.” Lần này mọi người đều thành thật gật đầu, không dám nhiều lời. Cao Phong ngồi tại chỗ một lát chào hòi với mọi người rồi rời đi.
“Sao rồi Lưu Minh? Được một bài học chưa?” Bác sĩ lớn tuổi bất đắc dĩ nhìn Lưu Minh.
Môi Lưu Minh nhúc nhích, than thở: “Tôi đã học y cổ truyền bao giờ đâu…”
“Cậu chưa từng học không có nghĩa là cậu có quyền phủ nhận nó. Gia chủ Cao Phong nói rất đúng, tồn tại tức hợp lý. Huống chi văn hóa nước ta truyền thừa bốn ngàn năm, từ khi chưa có tây y, y cổ truyền cũng thịnh hành cả ngàn năm còn gì? Tư tưởng của cậu thực sự lệch lạc.” Bác sĩ lớn tuổi cười nói, sau đó rời đi.
Bình thường Lưu Minh tôn sùng tây y hơi quá mức, thậm chí khiến các bác sĩ đảo bắc cho rằng anh ta hơi sính ngoại. Hôm nay, Cao Phong coi như đã cho anh ta một bài học.
Sau khi rời khỏi phòng họp, Cao Phong tới khu khám tổng quát. Xuyên qua cửa kính thủy tinh, Cao Phong thấy Lâm Vạn Quân đang được khám. Thế là anh qua chỗ Kim Tuyết Mai trước.
Lâm Thục Lan vẫn đi theo Kim Tuyết Mai khám mỗi một loại, rất cẩn thận tỉ mỉ.
“Sao rồi?” Cao Phong vào phòng hỏi.
Lâm Thục Lan lập tức ngồi dậy, kích động nói: “Kình Thiên, là song sinh, song sinh đấy!”
Cao Phong nhận thấy Lâm Thục Lan thật sự rất vui vẻ, chân thành từ tận đáy lòng.
“Tốt, tốt.” Cao Phong cười gật đầu. Đương nhiên anh biết, nhưng nhìn Lâm Thục Lan thế này thì chắc còn tưởng Cao Phong chưa biết.
“Thưa gia chủ, phu nhân thực sự có thai song sinh, hơn nữa thai nhi trưởng thành rất thuận lợi. Các chỉ tiêu đều bình thường, ngài có thể yên tâm.” Nữ bác sĩ đeo kính cười nói.
“Ừ, vất vả cô.” Cao Phong gật đầu, tiến lên nắm tay Kim Tuyết Mai.
“Hì hì, em đã bảo là không sao rồi mà.” Kim Tuyết Mai cười dịu dàng nói. Thực ra cô cũng chờ khám xong mới yên lòng.
Bác sĩ căn dặn Kim Tuyết Mai về những việc cần chú ý trong ba tháng đầu mang thai, sau đó mọi người rời khỏi phòng.
“Em ra ngoài chờ anh đi, anh đi xem chú Quân.” Cao Phong xoa đầu Kim Tuyết Mai, cười nói.
“Vâng, anh đi mau đi.” Kim Tuyết Mai vẫy tay, sau đó cùng Cao Tử Hàn ra ngoài chờ.
Hoàn cảnh và kiến trúc của hòn đảo phía Bắc này khác xa so với hòn đảo trung tâm, Kim Tuyết Mai cũng muốn đi dạo một lát.
Lần này Cao Phong không chào hỏi mà trực tiếp đẩy cửa đi thẳng vào văn phòng làm việc.
“Nói đi, rốt cuộc tình huống thân thể của lão Lâm Quân thế nào rồi?”