RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 3527

Khi câu nói này được nói ra, những người lính chịu trách nhiệm bảo vệ ba người Cao Phong đều trợn tròn mắt, vẻ mặt đầy kinh ngạc. Nếu Diệp Thiên Long thật sự muốn làm chuyện này, bọn họ hoàn toàn không có khả năng ngăn cản!

“Cha, con đã hứa với ông Trần là sẽ đi.”

Cao Phong biết Diệp Thiên Long đang nói đùa cho nên anh lập tức lắc đầu trả lời. Nhưng Cao Phong biết rõ ràng, nếu anh thật sự không muốn đi, Diệp Thiên Long nhất định sẽ tìm mọi cách để đưa anh và Tuyết Mai ra nước ngoài.

“Được!” Diệp Thiên Long nhẹ nhàng gật đầu.

“Tuy nhiên, con muốn bay đến đó. Lái xe qua đó thật sự rất lãng phí thời gian và sức lực.” Cao Phong lại nhếch miệng cười. Nếu đi bằng máy bay đến đó thời gian có thể rút ngắn đến cực hạn, ít nhất là có thể tiết kiệm được một nửa thời gian.

“Vậy thì bay tới đó. Sân bay gần nhất cách đây chưa đầy trăm kilomet.” Diệp Thiên Long gật đầu, trực tiếp đồng ý.

“Trung tướng Long, cái này…” Người lính do ông Trần sắp xếp có chút do dự, anh ta cúi đầu nhỏ giọng lầm bầm.

“Cái này làm sao?”

“Trên chiến trường, tình hình luôn thay đổi! Một chút bất cẩn sẽ làm máy bay chiến đấu chậm trễ!”

“Nếu tất cả mọi việc đều phải đợi cấp trên chỉ huy, cuộc chiến này các cậu còn muốn đánh nữa không? Được rồi, tôi đồng ý cho để cho các cậu đi đường hàng không đến đó.” Diệp Thiên Long mạnh mẽ nói.

“Cái này! Trung Tướng Diệp chúng tôi hiểu được.” Rốt cuộc, binh lính cũng không dám trái ý Diệp Thiên Long, đành phải gật đầu đồng ý. Về phần những người còn lại phải làm gì, tất nhiên ông sẽ tự mình đi thương lượng với ông Trần.

“Các cậu không cần phải lo lắng, bản thân tôi tự biết nên phải làm gì, tôi không có làm cho các cậu phải khó xử đâu. Nếu các cậu thật sự lo lắng cho con rể của tôi vậy thì cứ đi theo đi.” Diệp Thiên Long thấy các chiến binh trông có chút ảm đạm, ông lập tức nói.

“Trung tướng Long, chúng tôi không có ý đó. Nhiệm vụ của chúng tôi là hộ anh Cao Phong đến Nam Cương, cho nên chúng tôi sẽ đi cùng anh ấy.” Binh lính xua tay giải thích. Ở trước mặt Diệp Thiên Long, không dám gây chuyện.

“Vậy thì hãy đi đi, tôi sẽ gọi điện thoại từ sân bay bên kia để thu xếp cho các cậu.”

“Khi đến nơi, hãy trực tiếp truy cập kênh VIP, mọi thứ còn lại các cậu không cần phải để tâm đến.” Diệp Thiên Long phất tay, ông nghiêng người sang một bên, ra hiệu cho mọi người lên xe.

Cao Phong trầm mặc vài giây, anh nói: “Cha, vậy con đi đây.”

“Được!” Diệp Thiên Long quay lưng về phía Cao Phong, ông trông có vẻ không kiên nhẫn, trực tiếp rời đi. Động tác của Cao Phong không hề dừng ở lại, anh quay người lên xe: “Đi sớm về sớm, cháu gái của cha còn đang chờ con.”

Diệp Thiên Long vẫn quay lưng về phía anh, những lời ông vừa nói ra đều mang theo chút thương nhớ.

“Đã rõ!” Cao Phong gật đầu, ba chiếc xe lại khởi động, vọt qua Diệp Thiên Long.

“Haizz!” Đợi cho đến khi cả ba chiếc xe đã rời đi, Diệp Thiên Long thở dài một hơi, ông đưa tay lên lau nước mắt.

Cả đời Diệp Thiên Long chưa bao giờ lập gia đình, ông cũng chẳng có lấy một người thừa kế nào cả. Cho nên ông vẫn luôn coi Cao Phong là con trai của mình. Bây giờ đứa trẻ đó đã mọc đủ lông đủ cánh, luôn sẵn sàng rời tổ để đi khám phá thế giới rộng lớn. Với tư cách của một người cha, Diệp Thiên Long sao có thể bình tĩnh khi nhìn thấy con mình rời khỏi vòng tay của cha mẹ?

“Trung tướng Long, Cao Phong nhất định sẽ giành thắng lợi trở về. Không có bất cứ thứ gì có thể ngăn cản cậu ấy bước trên con đường của mình.” Trọng Dương Bình bước tới đứng sau lưng Diệp Thiên Long, ánh mắt của ông ra dõi theo đèn hậu của chiếc xe ở phía xa rồi nói.

“Đương nhiên! Con rể của tôi ở Nam Cương, chắc chắn sẽ thành công vang dội!”

“Cho dù chướng ngại có lớn đến đâu nhất định cũng sẽ bị phá vỡ, không ai có thể ngăn cản!” Diệp Thiên Long thở dài nhìn về phía xa.

Ông sẽ ở đây chờ đợi Cao Phong quay trở về.

Ông Trần cũng thế ông ấy cũng đang đợi Cao Phong.

Và cả Tuyết Mai nữa, con bé là người mong ngóng Cao Phong hơn ai hết.

Còn có vô số người đang chờ đợi sự trở lại của Cao Phong.

Có nhiều hy vọng như vậy, Cao Phong nhất định sẽ bình an vô sự trở về!

Ở bên trong xe lúc này. Cao Phong lấy ra tấm thẻ do Diệp Thiên Long đưa và xé nó ra từng mảnh. Tấm thẻ này chính là đường lui mà Diệp Thiên Long đã dành cho anh.

Một khi Cao Phong sử dụng tấm thiệp đó, không chỉ Diệp Thiên Long sẽ phải chịu trách nhiệm mà cả kế hoạch của ông Trần cũng sẽ hoàn toàn bị bại lộ. Tới khi đó, toàn bộ đất nước Việt Nam sẽ bị các lực lượng nước ngoài nhắm tới. Nếu là như vậy, lần đi ra ngoài này của Cao Phong mất hết ý nghĩa. Vì vậy, dù là biện pháp cuối cùng, Cao Phong nhất định sẽ để bản thân mình làm ảnh hưởng đến người khác.

“Phù!”

Cao Phong mở cửa kính xe rồi thả hết mảnh giấy đã bị xé nát của tấm thẻ.

Bình luận

Truyện đang đọc