RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 861

Cao Phong hoàn toàn được Kim Tuyết Mai kéo về phía trước, hai đùi chỉ có thể miễn cưỡng chống thân thể.

“Anh Trần, anh Trần, tôi sử dụng xe của nhà anh được không?” Kim Tuyết Mai đi ra sân, kêu to.

Phòng khám bệnh gần nhất cách đây cũng hai cây số.

Tại khu phố vắng vẻ đang phát triển này, bạn ngày có khi còn gọi được, giờ này ban đêm căn bản không gọi được xem.

Bây giờ Cao Phong bị bệnh nặng, Kim Tuyết Mai không dám kéo dài thời gian.

“Dùng con mẹ gì mà dùng, hết xăng rồi.” Trong phòng truyền đến một tiếng bất mãn giận mắng.

“Tôi xin anh, Cao Phong bị sốt, tôi xin anh!” Kim Tuyết Mai lớn tiếng kêu lên.

Rất nhiều căn phòng trong khu chung cư sáng đèn nhưng lại không có ai ra hỗ trợ.

Bọn họ vốn khinh thường hai người Kim Tuyết Mai, bây giờ Kim Tuyết Mai lại đắc tội Ngô Phương Hân, vậy nên càng không có ai ra giúp cô “Anh ta đã nói là hết xăng rồi, không nghe hiểu tiếng người à?” Trong phòng truyền đến giọng nói hung dữ.

Từ các phòng xung quanh truyền đến từng tràng cười nhạo.

Ngô Phương Hân ở trên tầng hai khoanh tay khoanh tay trước ngực, trên mặt là vẻ mỉa mai, thờ ơ, lạnh nhạt. Kim Tuyết Mai cắn răng, đỡ Cao Phong xoay người rời đi.

Trong khu chung cư, không một ai lên tiếng.

Trong đêm tối, Kim Tuyết Mai một tay cầm điện thoại để chiếu sáng, một tay nắm chặt cánh tay của Cao Phong, bước từng bước di chuyển về phía trước.

“Chỉ cần Tuyết Mai còn có thể di chuyển thì sẽ đưa được anh đến phòng khám bệnh.” Kim Tuyết Mai cắn răng, lẩm bẩm.

Rốt cuộc hai người cũng đến được phòng khám, bác sĩ nhanh chóng tiến hành hạ sốt cho Cao Phong.

Thấy hô hấp của Cao Phong dần dần ổn định lại, cuối cùng Kim Tuyết Mai cũng thở ra một hơi thật dài, ngồi liệt ở trên ghế.

“Anh không phải nhiễm virus sốt, cũng không phải bị cảm lạnh, mà là đột nhiên bị sốt”

“Trước kia có từng bị thương ở não không?” Bác sĩ nhíu mày hỏi.

Kim Tuyết Mai hơi sửng sốt, vội vàng gật đầu nói phải.

“Xuất hiện tình huống như thế này thì sẽ có hai khả năng, một là tăng thêm di chứng, loại khác là vết thương ở não bộ đang dần dần lành lại”

“Nếu không sẽ không đột nhiên bị sốt cao, tôi chỉ có thể nói rằng, cô cứ chuẩn bị tâm lý thật tốt đi!” Bác sĩ ở phòng khám nói cho Kim Tuyết Mai biết phán đoán của mình.

Kim Tuyết Mai ghi tạc vào trong lòng, cầm tay Cao Phong không nói một lời.

Sau nửa đêm, nhiệt độ của cơ thể của Cao Phong nhiệt khôi phục về mức bình thường, Kim Tuyết Mai mang Cao Phong về đến nhà.

Mặc dù Cao Phong vẫn giống như trước kia, nhưng Kim Tuyết Mai vẫn luôn nhớ kĩ lời bác sĩ.

Bây giờ, có khả năng Cao Phong đang dần dần bình phục.

Cho nên trong lòng Kim Tuyết Mai cảm thấy rất chờ mong.

Ngày kế tiếp.

Cao Phong đã hạ sốt hoàn toàn, chỉ có dáng vẻ vẫn còn hơi uể oải và mệt mỏi.

Sau khi Kim Tuyết Mai và Cao Phong chuẩn bị xong thì cùng nhau Cao Phong đi ra ngoài.

Hứa Viễn Nam đã nói bọn họ phải tìm người bồi thường, nếu không ông ta sẽ báo cảnh sát hoặc đích thân xử lý.

Kim Tuyết Mai không còn lựa chọn nào khác.

Kim Tuyết Mai mới vừa đi ra cửa phòng đã cảm thấy bầu không khí trong căn hộ hơi khác thường. Các hộ gia đình trong căn hộ đều nhìn hai người Kim

Tuyết Mai với dáng vẻ trêu tức.

Đặc biệt là những tên đàn ông còn đang độc thân, ảnh nhìn trong mắt họ rất mãnh liệt.

Kim Tuyết Mai nghĩ rằng nhất định là do Ngô Phương Hân đã nói chuyện với bọn họ.

Trong lòng than nhẹ một tiếng, Kim Tuyết Mai kéo Cao Phong bước nhanh về phía trước.

“Này này, Kim Tuyết Mai, tôi nói với cô cái này, hai người cần phải trả tiền thuê nhà.” Bỗng nhiên, một thanh âm truyền tới.

Kim Tuyết Mai hơi nghi ngờ quay đầu lại, nhìn người đàn ông trung niên, hỏi: “Anh Trần, tôi vừa mới giao cho anh mà, vẫn chưa được một tháng…”

Người đàn ông trung niên này chính là chủ căn chung cư cho thuê, đêm qua Kim Tuyết Mai mượn xe của ông ta, ông ta căn bản không cho mượn.

Nhưng, dù cho trong lòng có tức giận, cô cũng không thể biểu hiện ra ngoài.

Bình luận

Truyện đang đọc