RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 4314

Trên mặt Đặng Phi hiện lên nụ cười âm hiểm, phảng phất như đã đích thân chính tay đâm Cao Phong vậy.

“Chẳng qua nếu hiện tại mày quỳ xuống gọi tao một tiếng ông nội, tao cũng có thể suy xét, giữ cho mày được toàn thây.”

Đặng Phi thấy Cao Phong im lặng không nói lại cười ha hả.

Cao Phong chậm rãi thu hồi ánh mắt, nhìn về phía vô số binh sĩ Phong Hạo bên cạnh.

Nghèo còn gặp cái eo, thuyền chậm lại gặp ngược gió.

Từ sau khi tới Tây Vực, anh đã gặp rất nhiều trở ngại.

Vào hôm nay càng là họa vô đơn chí.

Có lẽ đây là nguyên nhân ông cụ Cao không muốn để Cao Phong đến Tây Vực.

Anh tới chỗ này thực sự là mệnh vận đứt gãy, mọi việc đều không thuận.

“Anh Phong, anh suy nghĩ gì vậy?”

“Tử chiến không lùi, quỳ xuống là không thể nào.”

Long Tuấn Hạo thấy Cao Phong nhìn về phía mình bèn nhíu mày nói.

“Tử chiến không lùi!”

Lần lượt từng binh sĩ Phong Hạo cũng cắn răng hô lên.

“Tốt! Vậy hôm nay chúng ta sẽ liều mạng đánh một trận tử chiến!”

Cao Phong bỗng cười hào phóng, lại giơ đao thép trong tay lên.

Hơn hai trăm ngàn người nghênh chiến năm trăm ngàn người.

Ai có thể có quyết đoán như vậy?

Cao Phong có!

Ai có thể có can đảm này?

Binh sĩ Phong Hạo có!

Cho dù nhân số của đối phương nhiều hơn bọn họ gần gấp đôi, nhưng bọn họ vẫn sẽ không khuất phục!

Quỳ xuống càng là chuyện không thể nào.

“Khối tập đoàn Phong Hạo! Chiến!”

Cao Phong lại vung đao thép lên, bỗng hét lớn một tiếng.

“Chiến! Chiến! Chiến!”

Mấy trăm ngàn người phát ra tiếng hò hét rung trời.

“Giơ súng!”

Negan và Đặng Phi cũng đồng loạt hạ lệnh, bọn chúng đều giơ vũ khí nóng trong tay lên.

Chỉ cần đám người Cao Phong dám động, năm trăm ngàn người sẽ lập tức nổ súng.

Đám cỏn con hơn hai trăm ngàn người của Cao Phong, sợ rằng ngay cả mười phút cũng không gắng gượng nổi.

Lúc này, Cao Phong tay nâng đao thép, mắt trợn tròn xoe.

Quần áo trên người càng theo gió mà bay múa phấp phới.

Lúc này, thoạt nhìn Cao Phong như chiến thần vạn chiến bất bại.

Chiến đao trong tay chói lóa rực rỡ, khí thế của Cao Phong cũng mạnh mẽ không gì sánh được.

Chỉ nháy mắt, không khí ở hiện trường đã biến thành giương cung bạt kiếm.

Đại chiến hết sức căng thẳng.

“Đầu lĩnh Negan! Chờ một chút!”

Ngay vào lúc này, người trung niên kia trừng to mắt, trực tiếp ngăn cản trước mặt Negan.

“Con mịa mày đang làm cái gì?”

“Trước đó mày lo lắng chúng ta sẽ tổn thất nặng nề, hiện tại mày còn đang lo lắng cái gì?”

“Năm trăm ngàn người đánh hơn hai trăm ngàn người còn không phải dễ dàng sao?”

Khắp khuôn mặt Negan đầy vẻ mất kiên nhẫn, quát lên với người trung niên.

Vậy mà người trung niên này lại không vội không buồn, thậm chí cứ như không nghe được lời nói của Negan.

Chỉ thấy ông ta trừng to mắt, sắc mặt có chút hoảng hốt, con mắt nhìn chằm chằm vào vị trí Cao Phong đang đứng.

“Chờ! Chờ một chút.”

“Tôi, tôi phải đi với anh ta hai câu.”

Bình luận

Truyện đang đọc