RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 1350

“Vâng? Anh Tuân…”

Kim Lực sửng sốt, ngẩng đầu nhìn Cố Minh Tuân.

“Cậu đang suy nghĩ điều gì?”

ánh mắt Cố Minh Tuân híp lại.

Kim Lực dừng lại một chút, sau đó nói: “Tôi hiện tại đã hồi phục rất tốt rồi, nên muốn hỏi khi nào có thể làm việc cho cậu chủ Bằng…”

“Tôi cảm thấy đám người Cao Quang Minh không có đủ tư cách để trở thành chiến sĩ của nhà họ Cao ”

“Chuyện này không cần vội, cậu chủ Bằng sẽ sắp xếp cho cậu, cậu gấp cái gì?”

Cố Minh Tuân trừng mắt nhìn Kim Lực.

“Không, tôi không vội, không vội…”

Kim Lực vội vàng xua tay giải thích.

Cố Minh Tuân liếc mắt nhìn Kim Lực một lần nữa, sau đó mở miệng nói: “Nếu không nhờ cậu chủ Bằng, cậu bây giờ đã lên cơn sốt chết từ lâu rồi, có biết hay không? Đây là ân nhân cứu mạng, có hiểu không?”

“Hiểu! Hiểu, từ nay về sau, cái mạng này của tôi cũng thuộc về cậu chủ.”

Kim Lực gật đầu không ngừng.

“Hừ, cậu hiểu được là tốt rôi, đám người Cao Quang Minh cũng không có cơ hội này, bây giờ vẫn đang chịu đói đấy.”

“Cậu là người thông minh, cho nên biết làm như thế nào, tôi hỏi cậu, những người còn lại của Cao Quang Minh ở đâu?”

Cố Minh Tuân rèn sắt khi còn nóng hỏi.

Trong suốt cuộc trò chuyện, Cao Bằng vẫn không ngẩng đầu, chỉ lắng lặng nhấm nháp ly rượu.

“Chuyện này, cậu chủ, kỳ thật tôi cũng không biết.”

Kim Lực dừng một chút trả lời.

“Xô liêm sỉ!”

Cố Minh Tuân đột nhiên vỗ mạnh lên bàn, tiến lên một bước đá vào người Kim Lực.

“Rầm!”

Kim Lực bị Cổ Minh Tuân đá một cước ngã ra đất, ngồi dưới đất không nói được một lời.

“Ai, Cố Minh Tuân, đừng xúc động, có chuyên gì từ từ nói!”

Cao Bằng vươn tay ngăn cản, giả bộ vô cùng giận dữ.

“Vâng, cậu chủ Bằng!”

Cố Minh Tuân lên tiếng, sau đó lại nhìn Kim Lực hỏi: “Cậu theo những người này trốn khỏi nhà họ Cao, thế mà bây giờ dám nói với tôi là không biết gì về hành tung của bọn họ sao?”

Kim Lực cúi đầu trả lời: “Khi đó chúng tôi bị chiến sĩ của nhà họ Cao đuổi giết, chết vô số, rất nhiều người đã bị hạ rồi.”

“Tôi thậm chí còn không biết những người khác còn sống hay không, cho dù người còn sống cũng là Cao Quang Minh trực tiếp liên hệ với bọn họ, căn bản sẽ không để chúng tôi tiếp xúc với nhau.”

“Cậu chủ Băng, cậu hẳn cũng biết Cao Quang Minh là tỉnh anh trong những chiến sĩ của nhà họ Cao, không kể là việc điều tra hay trinh sát anh ta đều làm rất tốt, nhất định không cho tôi cơ hội này.”

Nghe được Kim Lực nói như vậy, Cố Minh Tuân và Cao Bằng liếc nhau, khẽ gật đầu.

Thủ đoạn của Cao Quang Minh bọn họ cũng biết rõ.

“Cậu đã không biết hành tụng của những người khác, tôi cứu cậu về để làm gì chứ?”

“Tôi không nuôi người rảnh rỗi, nếu như cậu vô dụng, tôi lưu lại làm gì? Hay là, cậu nói cho tôi hay?”

Bằng chậm rãi buông ly rượu, thân thể hơi nghiêng về phía Kim Lực.

“Tôi có thể bán mạng vì cậu chủ Bằng, cậu chủ bảo tôi đi hướng đông tôi nhất định không dám đi hướng tây.”

“Tôi còn có thể giúp cậu chủ Bằng đi cạy miệng Cao Quang Minh, những việc này tôi có thế…”

Kim Lực kích động, vội vàng giải thích không ngừng với Cao Bằng.

Cao Bằng ý vị sâu xa nhìn Kim Lực, nói: “Vậy cậu sẽ vì tôi giết chết Cao Quang Minh sao?”

“Vâng! Thưa cậu chủ Bẵng, tôi sẽ làm!”

Kim Lực không chút do dự.

“Được! Tôi thích người trung thành tận tâm, lui xuống đi.”

“Hai ngày sau, tôi sẽ cho cậu việc làm.”

Cao Bằng gật đầu, xua tay bảo Kim Lực đi ra.

Bình luận

Truyện đang đọc