RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 4312

“Lúc đầu tôi giết sạch tất cả người nhà họ Đặng, trảm thảo trừ căn.”

“Chính vì tôi sợ hãi sau này sẽ mang đến phiền toái gì cho anh Phong.”

“Cho nên ngay cả những người hầu nhà họ Đặng kia tôi cũng không có buông tha…”

Liễu Tông Trạch lẩm bẩm, khắp khuôn mặt tràn đầy kinh hãi và tự trách.

Lẽ nào cuối cùng vẫn còn sót một con cá lọt lưới?

Dù thế nào đi nữa, chuyện tiếp sau đó của nhà họ Đặng ở thủ đô là do Liễu Tông Trạch chịu trách nhiệm xử lý.

Mà bây giờ, anh ta lại lưu lại một tai họa ngầm lớn như vậy, điều này khiến Liễu Tông Trạch tự trách vô cùng.

Lúc này, trên mặt đám người Negan lại hiện lên nụ cười lạnh lùng như đang xem cuộc vui.

Hiện tại bọn họ cũng không gấp gáp tiến công khối tập đoàn Phong Hạo như trước.

Nếu Cao Phong và thanh niên họ Đặng này đã có thù oán, vậy trước cứ để bọn họ ma sát một chút, sau đó lại tru diệt khối tập đoàn Phong Hạo cũng không muộn.

“Mày không phải người nhà họ Đặng.”

“Nhà họ Đặng đã không còn người nào nữa.”

Cao Phong cũng cảm thấy trong lòng kinh hoàng, nhưng trên mặt vẫn giữ vững thần sắc không thay đổi.

“Thế nào? Cao Phong mày nghĩ mày là thần minh sao?”

“Nhà họ Đặng tao có bao nhiêu người mày có thể biết rõ ràng?”

“Chẳng lẽ mày cho rằng mày là Diêm vương gia quản lý sổ sinh tử hay sao?”

Nụ cười lạnh trên mặt thanh niên họ Đặng này càng thêm sâu.

Cao Phong nhíu chặt mày, trong lòng vẫn nghĩ mãi mà không rõ.

Rõ ràng nhà họ Đặng đã bị huyết tẩy không còn.

Vì sao còn có người ra nước ngoài phát triển?

Đồng thời còn phát triển ra thế lực lớn như vậy?

“Nếu không phải khi đó ông nội tao để lại một tay, đã sớm đưa tao ra nước ngoài.”

“Chỉ sợ hiện tại tao cũng đã bị Cao Phong mày giết?”

“Mày biết không? Từ nhỏ tao đã được bí mật đưa ra nước ngoài, sau đó được vô số tài chính ủng hộ.”

“Những gia tộc ở thủ đô vốn không biết nhà họ Đặng còn có một người như tao.”

“Tao nhận được vô số tài chính, nhiều năm trôi qua, đương nhiên cũng có thể tạo thành rất nhiều lực lượng.”

“Hôm nay tao dẫn toàn bộ người tới gặp Cao Phong mày, mày nói xem mặt mũi của mày có lớn không?”

Đặng Phi cười lạnh nhìn Cao Phong hỏi.

“Vậy con mịa mày đúng là phế vật!”

Long Tuấn Hạo bĩu môi nói: “Đều có tài chính ủng hộ, nhưng tao chỉ cần năm năm đã có thể phát triển khối tập đoàn Phong Hạo tới trăm ngàn người, mà mày phải dùng hai mươi năm?”

“Anh Phong của tao không cần một tháng đã mở rộng nhân số khối tập đoàn Phong Hạo lên tới ba trăm ngàn người. Mịa nó, thế mà mày vẫn chỉ có chút người như vậy?”

Một câu của Long Tuấn Hạo khiến sắc mặt Đặng Phi lập tức đỏ lên.

Đây là sự thực.

Long Tuấn Hạo cũng không khoác lác.

Bởi vì trong khoảng thời gian này, Đặng Phi đã điều tra rất nhiều tư liệu về Cao Phong!

“Hừ! Mịa nó bớt nói nhảm, dù sao thì hôm nay tất cả bọn mày đều phải chết.”

“Nếu chết, tao sẽ để Cao Phong mày được chết rõ ràng một chút.”

“Cao Phong, mày nhớ kỹ, là người nhà họ Đặng tao giết mày.”

Đặng Phi cười lạnh liên tục, sau đó muốn hạ lệnh.

“Vào lúc mày còn rất nhỏ, ông nội của mày đã bí mật đưa mày đến bên này là vì cái gì?”

“Tao đang suy nghĩ, hai mươi năm trước ông nội mày đã có suy nghĩ thông đồng với địch mưu phản đúng không?”

Cao Phong hơi híp mắt lại, trên mặt cũng mang theo nụ cười lạnh.

Lúc này trong lòng anh đã nghĩ thông suốt rất nhiều chuyện.

Kể cả một số nghi ngờ trong trận đánh với ông cụ nhà họ Đặng lúc trước, lúc này cũng từ từ được sáng tỏ.

Quả nhiên nhà họ Đặng đáng chết!

Bình luận

Truyện đang đọc