RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 3366

“Con sai là sai rồi, có liên quan gì đến bên trên đâu?”

“Bên trên không ra tay không có nghĩa là không biết tất cả mọi chuyện, nếu như bọn họ ra tay, vậy thì có ý nghĩa gì?”

“Có nghĩa là bỏ qua cho tất cả những việc con làm, đều có cái giá của nó.”

Những lời của Diệp Thiên Long có chút không rõ ràng.

Dù sao những chuyện liên quan đến bên trên, không ai dám cân nhắc và đắn đo, thế nhưng Cao Phong cũng có thể hiểu được ý nghĩa đại khái của nó.

“Phù! Đúng là có chút phức tạp.”

Lúc này Cao Phong không giấu được mà có chút đỏ mặt.

Bởi vì anh cảm thấy, đối mặt với những chuyện này, anh không đủ khả năng để giải quyết.

“Thật ra, cũng không có gì phức tạp.”

“Bởi vì chúng ta không cần đoán dụng ý của bên trên.”

“Vậy… Là chủ tịch nước! Con tưởng vị trí này chỉ cần trình độ văn hóa cao là có thể ngồi vào được sao?”

“Có thể ngồi lên vị trí cao như vậy, cho dù không phải là thần, cũng phải gần như vậy.”

Diệp Thiên Long đang nói với Cao Phong, lại như là nói với chính mình.

Nghe đến đây, Cao Phong khẽ gật đầu, thể hiện mình đã hiểu rồi.

Muốn điều khiển một tỉnh đã là một chuyện không dễ dàng gì.

Đây còn là trấn áp cả một nước, còn khó đến mức nào nữa?

Những người không có khả năng tuyệt đối không làm được.

Suy nghĩ, tầm nhìn của bọn họ có lẽ gần với thánh thần.

“Bây giờ cha đang nghĩ, nếu như cha đoán đúng, vậy rốt cuộc là ai đang đi nước cờ lớn như vậy…”

“Cha cảm thấy ván cờ này còn lừa cả ông Trần.”

Giọng của Diệp Thiên Long vô cùng xúc động.

Ông ta tự nhận là chỉ số thông minh của bản thân cực cao, năng lực dẫn quân đi đánh giặc cũng cực kỳ tốt.

Nhưng khi đứng trước tình cảnh này, ông ta chỉ cảm thấy, mình nhỏ bé tựa như một con kiến.

“Cha, thật ra thì đây cũng chỉ là suy đoán của cha, chưa phải là sự thật.”

“Chỉ cần không ảnh hưởng lớn đến con thì con cũng không muốn lo lắng quá nhiều.”

Cao Phong hút một hơi thuốc rồi từ từ nhả khói.

“Đúng vậy, đây đều là do cha tùy tiện suy nghĩ một chút thôi, hai con nghe một chút là được, nhưng nhất định không được nói ra ngoài một chữ nào.”

Diệp Thiên Long khẽ gật đầu, không nói gì thêm về đề tài này.

Với thân phận của họ, nói đến những chuyện như thế này là tội nặng bị chém đầu.

“Cha, người vừa nói, có hai loại khả năng?”

“Hai loại khả năng đấy là gì ạ?” Cao Phong nhẹ nhàng dập tàn thuốc, ngẩng đầu hỏi Diệp Thiên Long.

Diệp Thiên Long chép miệng một cái, nói: “Con thật sự không nhìn ra, hay là người trong cuộc thì mơ hồ?”

“Chỉ với việc mà con đã làm thì cho dù con có mười cái mạng cũng không đủ để chuộc tội.”

“Mà bây giờ con chẳng những không sao, phía trên còn đồng ý để con lập công chuộc tội, nhất định chỉ có hai loại khả năng!”

“Loại thứ nhất, chính là điều cha vừa nói, có thể phía trên đã biết con từ lâu rồi, sau đó âm thầm đào tạo con, để chuẩn bị cho ngày hôm nay: “

“Loại khả năng thứ hai, vừa nãy cha cũng đã nói, có thể là sau lưng con, có một nhân vật lớn nào đó đang bảo vệ con.”

“Cho nên con phải suy nghĩ thật kỹ, con có quen biết nhân vật lớn nào không? Hoặc là nói khi còn bé ông nội con có dẫn con đi gặp ai hay không?”

Diệp Thiên Long vừa chậm rãi nói vừa rót một ly trà cho Cao Phong.

Cao Phong nghe vậy thì có chút kinh ngạc.

Thân phận của người trong miệng Diệp Thiên Long nói nhất định còn cao hơn ông Trần.

Nhưng sao Cao Phong có thể quen biết một nhân vật lớn như vậy?

Cao Phong suy nghĩ thật kỹ xem đoạn đường mình đến đây đã từng gặp qua người nào và xảy ra chuyện gì hay không.

Từ thành phố Hà Nội, thị trấn bi*n đ*ng đến thành phố Đà Nẵng vào nội thành…

Trên con đường này, người mà Cao Phong gặp được nhất định là đếm không hết.

Bình luận

Truyện đang đọc