RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 3833

Cao Phong chọn dùng chiến thuật tách ra tác chiến, nhưng tạo ra hiệu quả siêu cường đại.

Trăm ngàn binh sĩ thuộc hạ của Mạnh Tuấn Phi, chia ra làm bảy tuyến đường, phân biệt tấn công vô số trại đóng quân của thế lực nhỏ ở Cảnh Đông.

Mà đám Long Tuấn Hạo thì ẩn nấp bên sườn, tìm cơ hội tìm ra người chỉ huy của kẻ địch, nghĩ biện pháp một kích giết chết.

Chỉ cần người đứng đầu của bọn họ chết đi, thuộc hạ lập tức kinh hãi, sau đó không có ai chỉ huy, nát bét tại chỗ.

Trong tình huống như vậy, rất nhiều quân địch của Cảnh Đông, phần lớn đều lựa chọn đầu hàng giữ mạng.

Còn có một số người vứt bỏ trại đóng quân, bắt đầu chạy trốn.

Mà Long Tuấn Hạo và bảy tiểu đội nhỏ thì tiến hành điên cuồng đuổi giết những người này.

Một đường đuổi giết, quân địch ở Cảnh Đông tử thương vô số.

Chết thì chết, bị thương thì bị thương, đầu hàng thì đầu hàng, người còn lại tiếp tục chạy trốn.

Mà ngay lúc bọn họ cho rằng lập tức có thể thoát khỏi Cảnh Đông, thoát chết…

Ba phân đội nhỏ Cao Phong sắp xếp trước đó, đột nhiên xuất hiện ở phía sau.

Giống như thần binh từ trên trời giáng xuống, đột nhiên đứng thẳng người, cầm súng quét ngang.

Đám quân địch Cảnh Đông hốt hoảng chạy bừa căn bản không kịp phản kích, đã bị chém giết hơn phân nửa.

Người còn lại thì kiên quyết vứt súng đầu hàng.

Đến lúc này, Cảnh Đông đã hoàn toàn bình định.

Trận chiến đấu này, giằng co khoảng chừng gần năm tiếng.

Năm tiếng không ngừng nghỉ, rất nhiều khẩu súng trong tay mọi người, nhiệt độ đã cao tới mức phỏng tay.

Nhưng cuối cùng vẫn giành được thắng lợi.

Đánh xong một trận, chém mấy chục nghìn địch, bắt gần năm mươi nghìn người làm tù binh.

Khu vực Cảnh Đông, bị Cao Phong một tay bình định.

Xe Cao Phong lái tới nơi chiến đấu cuối cùng, chậm rãi dừng lại.

“Rầm!”

Mạnh Tuấn Phi sốt ruột khó nén nổi mở cửa xe, xông thẳng xuống dưới.

“Trâu bò! Quá trâu bò!”

Mạnh Tuấn Phi nhìn một đống thi thể trước mắt, không nhịn được kinh hãi kêu lên.

Trên cả chiến trường, thây ngang khắp đồng, máu chảy thành sông.

Mùi máu tươi gay mũi, lại càng không xua đi được.

Cao Phong cũng cất bước xuống xe, sau đó để hai tay ở sau lưng đi về trước.

Vẻ mặt không có kích động, cũng không có hưng phấn, vẫn bình tĩnh lạnh nhạt như cũ.

Bàn chân giẫm lên mặt đất, thậm chí có thể cảm nhận được hơi xốp.

Giống như vừa mới mưa xong, khiến bùn đất ẩm ướt.

Mà Cao Phong hiểu rõ, bùn đất xốp, là vì vô số máu tươi tạo thành!

“Anh Phong! Kế hoạch toàn thắng!”

“Dựa theo lời anh nói, tôi có thể đảm bảo an toàn của mình thật tốt.”

Long Tuấn Hạo cười ha ha, lau mồ hôi trên mặt, đi về phía Cao Phong.

Dựa vào ngọn đèn ô tô, có thể thấy phía trên cái đầu bóng loáng của Long Tuấn Hạo, còn có mồ hôi tinh mịn.

“Được lắm!”

Cao Phong nhìn thấy Long Tuấn Hạo đi tới, cuối cùng cũng yên tâm.

Những lời anh nói với Long Tuấn Hạo lúc trước, tuyệt đối không có một chút lừa gạt…

Ở trong lòng anh, nhiệm vụ có hoàn thành hay không không sao cả, nhưng người nhất định phải đảm bảo an toàn.

Chỉ cần người vẫn còn, lúc nào cũng có thể tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ.

Nhưng nếu người không còn, vậy thì mọi thứ không có.

“Ha ha! Trên cơ bản đều không có chuyện gì.”

“Những người khác đi dọn dẹp chiến trường rồi.”

Long Tuấn Hạo cười đi tới trước mặt Cao Phong, vươn tay đưa cho Cao Phong điếu thuốc.

Bình luận

Truyện đang đọc