RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 2562

“Cậu Phong! Nếu như cô ta thật sự làm chuyện gì tạo thành ảnh hưởng to lớn và nặng nề đối với chúng ta, quyền quyết định nằm trong tay của cậu.”

“Cho nên cậu cần phải nghĩ xong cách giải quyết, nếu như xảy ra chuyện như vậy, cậu sẽ làm gì, cậu phải làm sao?” Liên quan tới một điểm này, Lâm Vạn Quân giao cho Cao Phong tự quyết định.

Cao Phong do dự mấy giây rồi nói: “Không ai có thể ngăn cản kế hoạch của cháu.”

“Nếu như cô ta thật sự muốn tìm đường chết, vậy cháu sẽ giúp cô ta đạt được ước muốn.”

Nếu như không cần suy xét đến bối cảnh gia đình của Phạm Thanh Nhiên, cô ta cũng chỉ là một người phụ nữ mà thôi, tất nhiên nói giết là giết.

Chính là bởi vì sau lưng cô ta còn có cả nhà họ Phạm, cho nên Cao Phong không thể tùy tiện động vàocô ta.

Nhưng mà lần này kế hoạch tấn công Thành phố Đà Nẵng vô cùng quan trọng, nếu như Phạm Thanh Nhiên thật sự dám cản ngăn cản, như vậy Cao Phong cũng sẽ sẽ không do dự.

“Được! Cháu biết rồi!”

“Cậu Phong! Còn về phía Tông Trạch, tôi hy vọng cậu có thể cho cậu ta thêm một cơ hội nữa.”

“Dù sao, lúc trước cậu ta cũng trả giá không ít cho chúng ta.”

“Muốn cởi chuông phải tìm người buộc chuông, tôi vừa thu thập chứng cứ, cậu cũng phải nghĩ cách chắc chắn một chút.” Ông Vạn Quân vẫn nói thêm một câu.

“Cái này còn cần chắc chắn sao? Chính xác hai trăm phần trăm là Cao Mỹ Lệ có vấn đề.” Cao Phong cảm thấy hơi buồn bực.

“Cho nên cậu phải nghĩ cách để cho Tông Trạch tin tưởng! Tôi nghĩ là lỡ như Tông Trạch bị ma quỷ ám ảnh, dẫn chục ngàn tên binh sĩ của khối tập đoàn Phong Hạo…”

Lâm Vạn Quân còn chưa dứt lời nhưng Cao Phong cũng đã hiểu ông ta muốn nói gì.

Lỡ như Liễu Tông Trạch thật sự bị Cao Mỹ Lệ nắm mũi dẫn đi, đến lúc đó sức chiến đấu bên mình sẽ bị hao tổn một nửa.

Kết quả xấu hơn chính là Liễu Tông Trạch sẽ dẫn những người này trở thành kẻ địch của Cao Phong.

Nếu là như vậy, khối tập đoàn Phong Hạo sẽ hoàn toàn rơi vào nguy hiểm.

Có khi còn chưa tới Thành phố Đà Nẵng, nội bộ đã bắt đầu đánh nhau.

“Cậu Phong! Văn võ hỗ trợ lẫn nhau, thiếu một thứ cũng không được, cho dù thế nào đi nữa cũng không thể bởi vì xung động nhất thời mà tự bẻ gãy một cánh tay.” Giọng nói của Lâm Vạn Quân vô cùng nghiêm túc.

Cao Phong sờ lên chóp mũi sau đó nói: “Cháu biết rồi! Ngày mai cháu sẽ gặp cậu ta một lần nữa.”

“Nếu như có cơ hội, cháu sẽ tiếp xúc một chút với người nhà của Cao Mỹ Lệ, nhìn xem rốt cuộc bọn họ là thứ yêu ma quỷ quái gì.”

“Được thôi!” Lâm Vạn Quân gật đầu, sau đó hai người đều cúp điện thoại.

Cao Phong để điện thoại di động xuống, im lặng suy nghĩ một chút, bỗng nhiên cảm giác bàn chân rất ấm áp.

“Hả?” Cao Phong hơi nghi ngờ cúi đầu nhìn một cái, trong nháy mắt sững sờ.

“Tuyết Mai! Em làm gì chứ?”

Hóa ra không biết từ lúc nào, Kim Tuyết Mai chẳng những cởi giày cho Cao Phong, ngay cả vớ cũng cởi bỏ.

Lúc này cô đang cầm bàn chân của Cao Phong, nhẹ nhàng bỏ vào trong chậu đã được đổ sẵn nước ấm.

“Rửa chân cho anh chứ làm gì nữa!”

Kim Tuyết Mai trả lời một cách đúng lý hợp tình, sau đó nghiêng người, khó khăn cầm lấy bàn chân còn lại của Cao Phong cũng đặt vào trong chậu nước.

“Không được không được! Em đang đùa đấy à, mau đứng lên!”

Cao Phong đưa tay muốn đỡ Kim Tuyết Mai đứng dậy, bây giờ bụng của cô đã dần dần lớn lên, ngồi chồm hổm dưới đất vô cùng bất tiện.

“Cao Phong! Anh để cho em làm chút chuyện vì anh được không?”

Kim Tuyết Mai cúi đầu, nhẹ giọng nói: “Nếu không em cứ có cảm giác là mình quá vô dụng…”

“Em… Tại sao em lại có thể nghĩ như vậy chứ? Anh cũng có tay có chân, anh có thể tự làm mà.”

“Còn nữa, cái gì có tác dụng với không có tác dụng, sau này không nên nói những lời như vậy nữa.”

Cao Phong vừa nói vừa định rút chân ra.

Nhưng mà Kim Tuyết Mai dùng hai bàn tay nhỏ bé đè lại, từ đầu đến cuối không để cho Cao Phong đi ra.

“Vậy cũng không được, dù sao em cảm thấy là em cần phải làm chút gì cho anh.”

“Nếu như anh không đồng ý, vậy em sẽ tức giận.”

Bình luận

Truyện đang đọc