RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 4040

Trên gương mặt trắng nõn non mềm, đôi mắt nhìn vô cùng lạnh lùng mở to.

Mang theo dã tính của người phương Tây, còn mang theo chút hàm súc của người phương Đông.

Nhìn diện mạo, càng giống như là con lai.

Người phụ nữ mặc đồ đen này, cho dù là dáng người hay gương mặt, đều tuyệt đối là ngàn dặm không có một.

Là loại xinh đẹp liếc mắt nhìn một cái, khiến người ta khó mà dời mắt đi được.

Trên dưới toàn thân đều tỏa ra sức hút chấn động lòng người, khiến người ta muốn dừng mà không dừng được.

Trên mặt Kell là nụ cười, sâu trong đôi mắt hiện lên chút tham lam.

Nhưng anh ta cố gắng kìm nén, cũng không biểu hiện ra ngoài.

Bởi vì anh ta biết rất rõ, người phụ nữ trước mặt đúng là một đóa hoa hồng có gai.

Trăm ngàn lần đừng vì bộ dạng cô ta xinh đẹp, mà có ý nghĩ không an phận, thậm chí còn có hành động.

Bởi vì người có ý nghĩ không an phận với cô ta, không có chục nghìn thì cũng mấy trăm nghìn.

Nhưng những người tự xưng là lá gan lớn, chân chính bày ra hành động, cuối cùng đều không có kết cục gì tốt.

Cô ta rất đẹp.

Nhưng cô ta giống như một đóa hoa xinh đẹp diêm dúa lòe loẹt, càng như một con rắn độc đẹp đẽ.

Còn là loại rắn độc mang kịch độc.

Hơi không chú ý một chút, có khả năng sẽ chết trong tay cô ta.

Không ai biết tên thật của cô ta là gì, chỉ biết người khác gọi cô ta là Hoa Hồng Đêm.

Mà Kell cảm thấy, gọi cô ta là hoa hồng có độc, hẳn là càng thích hợp hơn.

“Cô Hoa Hồng, mời dùng trà!”

Kell mỉm cười, tự mình bưng một ly trà lên, đặt trước mặt người phụ nữ mặc đồ đen.

Hoa Hồng lạnh nhạt gật đầu, biểu cảm trên mặt không xảy ra một chút biến hóa.

Phần chân khẽ nhúc nhích, trong cẳng chân trong ngang nhiên lộ ra thanh dao găm.

Phóng tầm mắt cả thị trấn Maryland, có thể mang theo vũ khí tiếp cận Kell, chỉ sợ chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.

Ngay cả thần tài cậu Kim dùng thân phận giả vào, muốn tiếp cận Kell đều phải trải qua nhiều tầng soát người.

Mà đối với Hoa Hồng mà nói, quy củ này giống như không có một chút tác dụng nào.

“Cô Hoa Hồng, tôi không nghĩ tới cô sẽ tự mình tới thị trấn Maryland.”

“Tôi vốn nghĩ, đợi cô Hoa Hồng có thời gian, tôi sẽ tự mình tới chỗ cô tìm cô một chuyến.”

Kell cười ha ha, nhìn Hoa Hồng hiền lành nói.

Hoa Hồng liếc mắt nhìn Kell một cái, lạnh nhạt nói: “Cho dù anh qua đó, cũng không tiến vào được doanh trại đóng quân.”

Kell nghe vậy sửng sốt một lát, sau đó cười ha ha che giấu xấu hổ, nói: “Cô Hoa Hồng dùng trà, nếu không sợ tôi bỏ thứ gì vào bên trong mà nói…”

“Anh không dám.”

Hoa Hồng nâng chén trà lên nhấp một ngụm, giọng điệu vô cùng tự tin.

“Tôi không dám sao?”

Kell sửng sốt, ngẩng đầu nhìn về phía Hoa Hồng.

“Đúng vậy, anh không dám.”

Hoa Hồng chậm rãi dựa vào ghế, biểu cảm vẫn không xảy ra một chút biến hóa nào.

Nhưng giọng điệu của cô, nghe qua càng tự tin hơn.

Kell nhìn thẳng về phía Hoa Hồng chưa tới mười giây, chỉ trong nháy mắt đã bại trận, cười ngượng ngùng nói: “Dạ, dạ…”

Quân đoàn lính đánh thuê hoa hồng này, không ai biết rốt cuộc bọn họ có bao nhiêu người.

Có người nói bọn họ có hơn một nghìn người, cũng có người nói bọn họ chỉ có mấy chục thành viên, hơn nữa đều là phụ nữ.

Tình hình thật sự, không ai biết.

Nhưng Kell biết rất rõ, với mị lực của quân đoàn lính đánh thuê hoa hồng, nếu mở miệng xin giúp đỡ mà nói…

Chỉ sợ chưa tới nửa tiếng, sẽ có mấy chục trên trăm quân đoàn lính đánh thuê tiến tới giúp đỡ.

Bình luận

Truyện đang đọc