RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 2968

Đám người Long Tuấn Hạo thấy khách mới tới xong hết rồi, cũng chuẩn bị dẫn người về, chuẩn bị một chút cho nghi lễ kế nhiệm của chủ nhà.

“Xẹt xẹt xẹt!”

Ngay vào lúc này, tiếng động cơ từ xa xa mạnh mẽ truyền tới.

Âm thanh vô cùng chói tai, xen lẫn tiếng sóng, làm cho người không có cách nào bỏ qua được.

Đám người Long Tuấn Hạo cùng với những người cầm đầu thế lực khắp nơi của thành phố Đà Nẵng đều dừng chân lại, theo bản năng mà nhìn hướng xa xa đằng kia.

Dù sao, hôm nay mọi người tới hòn đảo trung tâm của nhà họ Cao, thái độ gần như là vô cùng khiêm tốn.

Đây là người nào mà lại ngông cuồng như vậy?

Mọi người lấy lại tinh thần nhìn lại, chỉ thấy ở trên vùng biển xa xa đằng kia là mười mấy xuồng chạy bằng mô-tơ, tốc độ cực nhanh hướng về phía hòn đảo trung tâm.

Đếm qua loa thì ít nhất có mười bảy mười tám chiếc xuồng chạy bằng mô tơ.

Gần hai mươi chiếc, trên mỗi chiếc xuồng là một thanh niên trẻ tuổi và một cô gái.

Tốc độ cực nhanh, lao đi như tên bắn trên mặt biển, rẽ nước sang hai bên lao tới.

Đạp gió rẽ sóng nhìn rất là khi thế.

“Chết tiệt, Tông Trạch, phía sau đám người này đều đèo theo một cô gái xinh đẹp đấy, cậu xem xem có coi trọng ai không.” Lúc này mắt của Long Tuấn Hạo đã sáng rực lên.

Liễu Tông Trạch hơi nhíu mày, nói: “Tôi cảm thấy không đúng lắm, những người này cho rằng mình đang đi du lịch sao?”

Sau khi nói xong, Liễu Tông Trạch tiến lên một bước, hơi nheo mắt mà nhìn về phía trước.

Long Tuấn Hạo thấy vậy cũng hơi suy nghĩ một lát, nhìn binh sĩ Phong Hạo cách đó không xa, anh ta cũng bước lên.

“Roẹt roẹt roẹt!”

Gần hai mươi chiếc xuồng chạy như bay về phía này.

Khi đến gần bờ, một chiếc xuồng đột ngột uốn lượn trên mặt nước tạo thành một đợt sóng vung lên trông vô cùng xinh đẹp.

Gần hai mươi chiếc xuồng làm như vậy, cùng nhau làm một hành động khiến cho làn sóng nước dâng lên thật cao.

Rất nhiều nước biển bị hất văng lên bờ.

Thậm chí còn có một ít nước biển văng thẳng lên chỗ Long Tuấn Hạo và Liễu Tông Trạch đang đứng.

“Con mẹ nó, đám ngu xuẩn này làm cái gì vậy?” Long Tuấn Hạo lau sạch nước biển trên mặt, gương mặt lúc này đã đen xuống.

“Ha ha, kỹ thuật đỉnh cao của anh Duy vẫn là đẹp nhất!”

“Không phục không được, chơi xe toàn hạng sang, lái xuồng cũng phải đứng đầu mới được!”

“Anh Duy đúng là đỉnh quá!”

Gần hai mươi chiếc xuồng cập bờ, đám thanh niên lái xuồng đều cười ha hả.

Cả đám người đó đều coi trời bằng vung, không xem ai ra gì, dường như là không thèm để cái hòn đảo trung tâm của nhà họ Cao này vào trong mắt.

Liễu Tông Trạch hơi híp mắt, nhìn những người này.

Người tới không có ý tốt…

Chỉ thấy mười bảy mười tám chiếc xuồng chở một nam một nữ, phía sau mỗi thanh niên là một cô gái xinh đẹp ôm lấy eo bọn họ.

Nhìn thật giống như là tới hòn đảo trung tâm của nhà họ Cao để đi du lịch vậy.

Quan trong hơn chính là mười bảy mười tám người đàn ông trẻ tuổi kia, chỉ cần nhìn qua là biết điều kiện gia đình không tệ, quần áo người nào người nấy cũng đắt tiền.

Đồng hồ trên cổ tay cũng có giá trị không rẻ, trên mặt còn đeo kính mát, cười to không coi ai ra gì.

“Tuấn Hạo, anh Trạch, những người này đều là con ông cháu cha ở Thành phố Đà Nẵng.” Cao Khai Thành hơi nhíu mày, sau đó giải thích.

“Cái gì mà con ông cháu cha, chúng nó bị ngu à? Ngay cả cha ông của chúng nó cũng phải quỳ rồi mà chúng nó còn dám làm màu như vậy ư?” Long Tuấn Hạo sờ đầu một cái.

“Không phải, bọn họ không phải con nhà giàu bình thường đâu, đều là con ông cháu cha cả, hoàn cảnh gia đình không tầm thường, cha chú toàn làm trong quân đội, giới chính trị cả đấy…”

“Bọn họ khác với dòng họ Mai và tập đoàn Hà Đô.” Cao Khai Thành lại giải thích một lần nữa.

Bình luận

Truyện đang đọc