RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 4310

Ban nãy, tuy rằng Cao Phong biểu hiện rất bình tĩnh, nhưng trong lòng anh cũng đang hy vọng, hy vọng những người này thật sự là cứu binh của bọn họ.

Bởi vì chỉ cần có viện binh tới đây, anh có thể giảm thương vong bên phe mình tới mức thấp nhất.

Mỗi một chiến sĩ của khối tập đoàn Phong Hạo đều được Cao Phong đối đãi như anh em, cho nên đương nhiên anh không muốn để bọn họ tử thương.

Cho nên ban nãy, trong lòng Cao Phong thực sự ôm hy vọng rất lớn, chỉ có điều anh không biểu hiện ra ngoài mặt.

Mà bây giờ, hy vọng bị nghiền nát triệt để.

Những người này vốn không phải viện binh của Cao Phong anh.

Tên thanh niên kia cố ý nói như vậy chẳng qua chỉ vì muốn đùa Cao Phong chơi mà thôi.

“Ha ha ha! Bọn họ đúng là ngu ngốc! Không sai!

Negan bỗng cười ha hả, lúc này ông ta đã thu hồi suy nghĩ rút lui.

“Đầu lĩnh Negan, tình huống này là thế nào? Chẳng lẽ đây là người của chúng ta?”

Rất nhiều đầu lĩnh các thế lực nhỏ đều mang vẻ mặt nghi ngờ hỏi.

Negan khẽ lắc đầu, vừa cười vừa nói: “Không phải, tôi cũng không nhận ra bọn họ là ai.”

“Thế nhưng tôi hiểu một đạo lý, trên chiến trường, kẻ thù của kẻ thù chính là bạn bè của chúng ta.”

“Hiện tại nếu đám người này đã là kẻ địch của Cao Phong, vậy đương nhiên bọn họ chính là bạn bè của chúng ta, ha ha!”

Negan vừa nói ra lời này, đám cường đạo bên phía Tây Vực cũng đều tự cười vang.

Lời này tương đối có đạo lý.

Mà lúc này, lo lắng trong lòng đám cường đạo Tây Vực cũng hoàn toàn tiêu tán.

Những người vừa tới không chỉ không phải là viện binh của Cao Phong, thậm chí còn muốn đối phó với khối tập đoàn Phong Hạo.

Điều này chẳng phải nói, những người này là viện binh của Tây Vực?

Hiện tại cường đạo Tây Vực có bốn trăm ngàn người, lại thêm một trăm ngàn người này nữa, bọn họ có thể lập tức đột phá đại quan năm trăm ngàn.

Mà bên phía khối tập đoàn Phong Hạo chỉ còn lại không tới ba trăm ngàn người già yếu.

Binh sĩ vốn có bên phía Tây Vực lại thêm trăm ngàn người kia, nhân số gần gấp đôi khối tập đoàn Phong Hạo!

Dưới thế cục như vậy, khối tập đoàn Phong Hạo còn không phải mặc bọn họ tùy ý treo ngược lên đánh sao?

Đám người càng nghĩ càng vui sướng, lúc này phát ra một nụ cười vang.

Cường đạo Tây Vực cộng thêm trăm ngàn người của thanh niên kia đều hiện ra vẻ mặt trào phúng, chỉ vào đám binh sĩ Phong Hạo cười ha ha.

Mà đám binh sĩ Phong Hạo lại như khỉ trong vườn bách thú, tùy ý để người khác cười cợt.

Long Tuấn Hạo và Liễu Tông Trạch đều tức tới nghiến răng nghiến lợi, hận không thể lập tức cầm súng tự động lên bắn chết tất cả đám người kia.

Nhưng bọn họ biết, bọn họ không thể làm như vậy.

Bởi vì bọn họ có súng, nhưng địch nhân đối diện cũng có súng.

Một khi bọn họ làm như vậy, hai thế lực đối diện có tổng cộng hơn năm trăm ngàn người, không phải chỉ cần khoảnh khắc là có thể tàn sát sạch sẽ hơn hai trăm ngàn binh sĩ Phong Hạo sao?

Cho nên dù trong lòng bọn họ có tức giận hơn nữa, cũng chỉ có thể tạm thời nhịn xuống, chờ Cao Phong đưa ra quyết định.

“Đúng rồi, ban nãy mày hỏi chúng tao, rốt cuộc chúng tao là ai?”

“Như vậy mày rất may mắn, may mắn được nhìn thấy mặt của lão đại chúng tao.”

Tên thanh niên kia cười ha hả, sau đó hướng về phía sau này khẽ khoát tay.

“Brừm brừm!”

Tiếng vang của động cơ cường lực truyền đến.

Một chiếc xe sang trọng màu đen chậm rãi lái tới phía trước nhất đám người.

Ngay sau đó, thanh niên đích thân tiến về phía trước mở cửa xe, khom người nghênh đón người trong xe xuống xe.

Cao Phong hơi híp mắt lại, ban nãy anh còn tưởng thanh niên này là đầu lĩnh.

Hiện tại xem ra đại ca là một người khác hoàn toàn?

“Cạch!”

Rất nhanh, trong chiếc xe sang trọng kia đã có một chân bước ra.

Bình luận

Truyện đang đọc