RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 3495

“Tuyết Mai, chúng tôi sẽ xây dựng khu dân cư cao cấp Bồng Thiên này nhanh hơn. Nếu cần cái gì, bất cứ khi nào cô cũng có thể gọi. Chúng tôi sẽ hỗ trợ cô hai tư trên hai tư.”

Đám người Long Chí Minh đi đến, nói với Kim Tuyết Mai một cách rất cung kính.

“Được, làm phiền mọi người.”

Kim Tuyết Mai lấy tay lau nước mắt, gật đầu với Long Chí Minh.

Cho dù có chuyện gì, cô cũng không thể tỏ vẻ yếu ớt trước mặt người bên ngoài. Đơn giản vì cô là người phụ nữ của Cao Phong. Ở bên ngoài không thể làm Cao Phong mất mặt được.

Làm người phụ nữ của vua, cô phải chịu những thứ mà người phụ nữ khác không thể chịu.

“Chị, bên ngoài gió lớn, chúng ta về đi.”

Kim Vũ Kiên nhẹ nhàng nắm lấy cánh tay Kim Tuyết Mai, Cao Tử Hàn cũng vội vàng đi lên hỗ trợ.

Kim Tuyết Mai nhẹ nhàng gật đầu, nhìn về hướng Cao Phong rời đi cho đến khi đèn ô tô màu đỏ biến mất rồi mới từ từ xoay người đi lên núi.

Liếc mắt một cái nghìn năm, thế sự xoay chuyển.

Bất kể sông cạn đá mòn, bọn tôi ở đây chờ đợi Cao Phong trở về.

Cùng đợi chồng cô trở về, chuông vang chiến thắng trở về.

Trên xe.

Ba người Cao Phong trầm mặc.

Vừa rồi lúc bọn họ vẫy tay từ biệt đám người Long Chí Minh, ba người đều không hạ cửa kính xuống.

Bởi vì họ cũng sợ hãi, sợ bản thân không khống chế được cảm xúc.

Dù sao cũng có hạn, cũng không thể quên đi sự tồn tại trong lòng.

Hiện giờ đi đến chiến trường, kết quả khó lường.

“Hừm.”

Cao Phong ngồi phía sau, thở dài một hơi, chậm rãi mở tay.

Trong lòng bàn tay anh nắm một cái bùa bình an được may thủ công một cách tinh tế.

Cái bùa bình an này hình thoi, phía trước thêu hai chữ “bình an”, mặt trái thêu một chữ “phong”.

Mỗi một đường kim mũi chỉ đều là sự gắn bó tinh tế, đủ để thấy tâm ý của người thêu nó.

Ngày cả ở bên viền cũng thêu hai đường vô cùng tinh xảo.

Đêm qua Kim Tuyết Mai thức suốt đêm gấp gáp làm ra chính là vì muốn Cao Phong đeo bùa bình an lúc xuất chinh, để nó phù hộ Cao Phong bình an.

Cái này một phần là gửi gắm, một phần là mong đợi. Cao Phong nắm chặt chiếc bùa bình an vẫn còn có chút ẩm ướt.

Cái mặt ẩm ướt đó, tất nhiên là do nước mắt Kim Tuyết Mai làm ướt.

Cao Phong có thể tưởng tượng ra cảnh, Kim Tuyết Mai vừa ngồi may bùa bình an, trong lòng vừa chua xót rơi lệ.

“Hừm.”

Cao Phong lại thở dài một hơi, nước mắt lưng tròng.

Đặt tay lên ngực tự hỏi, sau khi Cao Phong rời đi, có phải Kim Tuyết Mai sẽ tỏ vẻ như không có gì khác, nhưng thật ra lại giống như bị Cao Phong mang đi tất cả ánh sáng.

Sẵn sàng gánh vác toàn bộ trách nhiệm việc làm chủ gia đình, nuôi dưỡng con cái, Cao Phong chưa bao giờ có một lời oán hận.

Ở trong mắt người khác Kim Tuyết Mai có vẻ vô dụng, cơ bản không thể giúp gì cho Cao Phong.

Chỉ với thân phận con gái duy nhất nhà họ Diệp, hiện tại vẫn khó có thể với tới Cao Phong.

Nhưng chỉ có Cao Phong biết, trước đây Kim Tuyết Mai cũng là một cô gái mạnh mẽ trên thương trường.

Lúc trước, khi Kim Tuyết Mai ở xí nghiệp của nhà họ Kim, không cần nhờ vào sự giúp đỡ của ai cũng có thể nhận được sự đồng ý của vô số người.

Năng lực của cô quá rõ ràng.

Mặc dù không dựa vào Cao Phong, cô vẫn có thể sống tốt.

Nhưng sau này Cao Phong có thế lực, cô chấp nhận làm nền cho anh.

Và Cao Phong càng hiểu rõ rằng, Kim Tuyết Mai không phải không có năng lực, mà là kẻ thù của Cao Phong ở khắp mọi nơi. Cô không để bản thân liên lụy đến Cao Phong, chỉ có thể kìm nén ở nhà, trở thành bình hoa di động trong mắt người ngoài.

Nhưng nỗ lực của Kim Tuyết Mai, chỉ có Cao Phong có thể hiểu được.

“Hừm.”

Cao Phong không ngừng thở dài, từ từ nén tình cảm trong lòng xuống.

Thực ra anh cũng không biết Kim Tuyết Mai có năng lực mạnh mẽ như thế nào.

Bình luận

Truyện đang đọc