RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 3607

Ông Trần khẽ nheo mắt rồi từ từ châm thuốc cho mình.

“Phù!”

Ông Trần thở ra một hơi khói, nói: “Không! Cao Phong kia không phải loại người như vậy, tôi sẽ không nhìn nhầm người đâu.”

“Ông Trần, nhưng con người cũng có thể thay đổi.”

“Nếu Cao Phong thật sự nghĩ như vậy thì sao? Nếu không, đã mấy ngày trôi qua, tại sao cậu ta lại không ra tay?”

“Hơn nữa tôi nghe nói có rất nhiều thế lực ở Nam Cương đều đã đến thăm Cao Phong.”

“Nghe nói có rất nhiều vũ khí mạnh đã được gửi đến cho Cao Phong…”

Khi Vu Chính Bình nói đến chuyện này, ông Trần cuối cùng cũng cau mày.

Tin tức này đến cả ông ta cũng không biết?

“Có chính xác không?”

Ông Trần cau mày hỏi.

“Cực kỳ chính xác!”

Vu Chính Bình gật mạnh đầu, không có chút vui đùa nào.

“Điều này…”

Ông Trần sững người một lúc, trong lòng có chút do dự.

Tất cả những gì Cao Phong làm nên là hoạt động bí mật, cố gắng không để người khác biết, đặc biệt là những thế lực ở nước ngoài.

Nhưng bây giờ, anh không chỉ đích thân gặp những cường đạo ở Nam Cương, mà còn nhận vũ khí của chúng?

Đây là muốn làm cái gì?

Chẳng lẽ Cao Phong thật sự muốn làm vua ở Tam Giác Vàng sao?

“Đám cường đạo Nam Cương tại sao lại tặng vũ khí hạng nặng cho Cao Phong?”

“Chẳng lẽ bọn họ đã đạt được thỏa thuận gì?”

Ông Trần hơi nheo mắt, điếu thuốc trên tay châm một làn khói dài.

“Ông Trần, liệu có phải là Cao Phong đã sẵn sàng hợp lực với những thế lực kia ở Nam Cương không?”

Bây giờ Vu Chính Bình đầu óc hỗn loạn nói ra lo lắng trong lòng mình.

“Không! Cao Phong sẽ không ngốc như vậy.”

“Hiện tại Kim Tuyết Mai còn đang ở Hà Nội, lẽ nào cậu ta có thể không bận tâm đến Kim Tuyết Mai được sao?”

Ông Trần lập tức xua tay, ông ta không tin vào suy đoán của Vu Chính Bình.

“Nhưng bây giờ, tôi thực sự không thể nghĩ ra cậu ta muốn làm gì.”

“Nếu không có những chuyện cậu ta làm cho Kim Tuyết Mai kia, tôi sẽ cho rằng cậu ta sẽ vì giang sơn mà từ bỏ người đẹp Kim Tuyết Mai.”

Vu Chính Bình lắc đầu bất lực, trong lòng cực kỳ hoang mang.

Từ xưa đến nay có không ít vị vua vì giang sơn mà từ bỏ mỹ nhân.

Tuy nhiên, nhìn vào tình thâm nghĩa trọng giữa Cao Phong và Kim Tuyết Mai trước đây, khả năng xảy ra chuyện này là rất nhỏ.

“Đành chờ đợi thôi, hiện giờ cũng đừng quá lo lắng.”

“Tôi nghĩ tên nhóc này có thể đang chơi một ván cờ.”

“Những gì chúng ta có thể làm là, đã dùng người thì không nghi ngờ, đã hoài nghi thì không sử dụng họ. Chúng ta nhất định không được tùy tiện nhúng tay vào, tránh đảo loạn kế hoạch của cậu ta.”

Ông Trần khẽ vẫy tay ra hiệu Vu Chính Bình đừng tiếp tục nghi ngờ Cao Phong.

Vu Chính Bình lắc đầu bất lực nhưng cũng chỉ có thể đồng ý.

“Báo cáo ông Trần, có Báo cáo Chiến tranh từ Nam Cương!”

Đúng lúc này, một chiến sĩ chạy nhanh tới, lớn tiếng hô.

“Nói mau!”

Ông Trần vỗ bàn mở to mắt hỏi.

“Vũ Nặc…”

“Khối Tập đoàn Vũ Nặc vừa thông báo, đưa ra một lời thách thức!”

“Hứa hẹn vào đêm nay sẽ cùng khối tập đoàn Phong Hạo chiến đấu đến chết!”

Khi giọng nói của người lính phát ra, ông Trần và Vu Chính Bình cùng lúc trợn mắt lên.

“Gì cơ?”

Vu Chính Bình kêu lên, vẻ mặt đầy hoang mang.

Không phải khối Tập đoàn Vũ Nặc và khối tập đoàn Phong Hạo đều là lực lượng của Cao Phong sao?

Bây giờ hai lực lượng này muốn đánh nhau đến chết?

Đùa cái quái gì vậy?

Vu Chính Bình vô cùng khó hiểu, ngay cả ông Trần cũng khó hiểu.

Chuyện này không thích hợp…

Có lẽ nào đã xảy ra sự cố với khối tập đoàn Vũ Nặc?

Hay là có điều gì đó không ổn với khối tập đoàn Phong Hạo?

“Không đúng! Tin tức này nhất định không chuẩn xác!”

Vu Chính Bình im lặng vài giây, sau đó trực tiếp xua tay nói.

Cả khối tập đoàn Vũ Nặc và khối tập đoàn Phong Hạo đều thuộc về Cao Phong, giờ hai thế lực sắp đánh một trận lớn, thế này cmn chẳng phải là rỗi hơi bày trò sao?

Bình luận

Truyện đang đọc