Chương 876
“Không sao đâu, ngày mai anh đi tìm việc. Sau này anh sẽ chăm sóc em.
Cao Phong nhẹ nhàng nhặt một mảnh vỡ của chiếc ô tô điều khiển từ xa trên bàn, nghiêm giọng nói.
Sau bữa tối, Cao Phong và Kim Tuyết Mai cùng nhau dọn dẹp bát đĩa và đũa.
Lần đầu tiên sau ba tháng, ngôi nhà nhỏ này được bao quanh bởi một bầu không khí ấm áp.
Sau khi làm xong mọi việc, hai người nằm trên giường. Kim Tuyết Mai gối đầu lên cánh tay Cao Phong, gục đầu vào lồng ngực rắn chắc của Cao Phong.
Sau một thời gian dài tìm kiếm, cuối cùng hôm nay cô đã tìm thấy cảm giác an toàn của riêng mình.
Lúc trước, Cao Phong giống như một đứa trẻ, gối đầu lên tay của cô.
“Từ ngày mai, em không phải đi làm, chỉ cần ở nhà. Một tay Cao Phong vuốt tóc Kim Tuyết Mai, một tay thì ấn vào lông mày, suy nghĩ về mọi thứ.
“Chà, thêm một người nữa sẽ luôn kiếm được nhiều tiền hơn mà.” Kim Tuyết Mai nhanh chóng lắc đầu từ chối.
Cô biết rằng Cao Phong có thể lực và quyền lực ở Thủ đô Hà Nội, nhưng ở thị trấn bi*n đ*ng này thì không. Lẽ ra có chuyện gì thì cũng nên có một người họ hàng xa ở bên cạnh, nhưng Cao Phong lại không quen biết ai ở đây cả.
Hơn nữa, Cao Phong cũng không được tiết lộ danh tính của mình.
Nếu muốn kiếm tiền, anh chỉ có thể làm vài công việc tay chân, không yêu cầu kỹ năng.
Cô muốn giúp Cao Phong và chia sẻ phần nào gánh nặng cuộc sống.
“Chuyên ngành của em phù hợp để làm việc trong công ty, nhưng công ty yêu cầu thông tin cá nhân, hiện tại thì chúng ta không có hồ sơ.
Tất nhiên, Cao Phong có thể nhìn thấy được điểm ưu và khuyết. Vì vậy anh đã trực tiếp từ chối đề nghị của Kim Tuyết Mai. Quan trọng hơn, Kim Tuyết Mai đã phải chịu đựng rất nhiều và anh không muốn để Kim Tuyết Mai ra ngoài kiếm tiền nữa.
Bộ dạng của Kim Tuyết Mai rất dễ bị người ta dòm ngó, hết Hứa Viễn Nam này đi qua sẽ có một Hứa Viễn Nam khác đi đến.
Tránh vỏ dưa lại gặp vỏ dừa.
Cuộc sống sau này dù có khó khăn đến đâu thì nhất định cũng sẽ do Cao Phong gánh vác.
“Một lát nữa, anh sẽ tìm một chứng chỉ giả và tạo cho chúng ta hai chứng minh thư giả.” Cao Phong trầm ngâm nói.
Hai mắt Kim Tuyết Mai sáng lên, cô kêu lên: “Anh Phong, sao anh có thể thông minh như vậy. Tại sao em lại không nghĩ ra?”
Cao Phong cười nhẹ lắc đầu, Kim Tuyết Mai là một cô gái ngây thơ, thường xuyên hoảng hốt lo sợ mà lại theo mình chạy đông chạy tây.
Nếu tránh được tiếp xúc với người khác, nhất định cô sẽ tránh. Ngay cả khi nghĩ đến việc xin giấy chứng nhận cô cũng không dám đi làm.
“Nhưng em vẫn không muốn anh mệt mỏi như vậy.” Kim Tuyết Mai ngẩng đầu lên và nói.
“Không thành vấn đề, anh là đàn ông. Ở nhà em chỉ cần giặt giũ, nấu ăn cho anh là được.
“Cũng giống như những cặp vợ chồng khác.” Cao
Phong cười nói.
Kim Tuyết Mai muốn nói gì đó, nhưng Cao Phong đã bịt miệng cô lại.
“Hừm… Kim Tuyết Mai hét lên, ngay lập tức, hai má cô đã đỏ bừng.
Động tác của Cao Phong rất nhẹ nhàng, anh xoay người một cách từ từ và hôn Kim Tuyết Mai.
Ba tháng kiên trì, ba tháng không rời xa, và ba tháng sống nương tựa lẫn nhau. Đêm nay, chỉ cần dùng tình yêu sâu đậm đó để chứng minh tất cả…
Đêm khuya…
Ngày hôm sau.
Sau khi Cao Phong tỉnh dậy, Kim Tuyết Mai đã bận rộn trong bếp, vừa bận vừa ngâm nga một bài hát nhỏ, trông rất vui vẻ.
“Như vậy cũng tốt.” Khóe miệng Cao Phong cong lên, anh lật người, nhìn nắng mai ngoài cửa sổ.
Hai người nương tựa vào nhau cả đời, tuy giản dị, nhưng rất chân thực.
“Hôm nay là ngày anh yêu của em ra ngoài tìm việc. Anh cần ăn uống đủ chất, em cũng đã chuẩn bị quần áo sạch sẽ cho anh rồi.”