RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 4258

Một lời của Cao Phong, ba trăm nghìn đại quân dốc toàn bộ lục lượng, đi suốt ngày đêm để đến kịp bên cạnh Cao Phong.

Cho dù là đối mặt với số người hơn phe ta tận mấy chục vạn, nhưng đến cả lông mày bọn họ cũng không hề cau lại.

Bọn họ vững vàng kiên cường, bọn họ can đảm không sợ gì, bọn họ, nghĩa bạc vân thiên!

Bọn họ, khiến người ta phải kính nể!

“Đời này của tôi, không tìm bạn trai thì thôi.”

“Nếu mà tìm bạn trai, cũng phải tìm binh sĩ của liên minh Phong Hạo.”

Như Lan hơi hơi ngẩng đầu, nhìn về phía khói bụi cuồn cuộn đằng xa, thì thảo tự nói.

Mà câu nói này của Như Lan, cũng nói ra lời trong lòng của rất nhiều thành viên binh đoàn lính đánh thuê Hoa Hồng.

Thuộc hạ của Cao Phong, nhân phẩm tuyệt đối không hề kém cạnh.

“Bây giờ, việc chúng ta có thể làm là chờ bọn họ khải hoàn trở về.”

“Tôi tin rằng, anh ấy sẽ dẫn theo nhưng binh sĩ thiết huyết của mình chiến thắng về đây.”

Hoa Hồng đứng yên tại chỗ, ánh mắt vô cùng kiên định.

Không chỉ có đám người bọn họ, những thị trấn nhỏ xung quanh Tây Vực cũng nghe được động tĩnh.

Bên Tây Vực xảy ra cuộc chiến, số người tham chiến lên đến mấy chục vạn, động tĩnh gây ra hắn cũng rất lớn.

Nhưng cư dân trong thị trấn nhỏ đều bị kinh hồn bạt vía.

Dù sao động tĩnh lớn như vậy đã rất lâu rất lâu không hề xảy ra rồi.

Ngày bình thường dù cũng có chút âm thành pháo súng, nhưng đều không hề lớn bằng lần này.

Còn có những nhóm lính đánh thuê rải rác không có doanh trại đóng quân cũng đều tản ra thám thính tin tức.

Nhưng bọn họ không hề dám đến quá gần trận chiến.

Súng đạn không có mắt, trong trận chiến bị ngộ thương thì cũng vô cùng bình thường.

Có điều, có dù là cách một khoảng cách xa như vậy, bọn họ cũng có thể nhìn thấy khói bụi mù mịt trên bình nguyên Tây Vực.

Trong làn khói dày đặc ấy, từng người từng người binh sĩ mặc áo đen giống như sói đói mạnh liệt lao về phía trước.

Họng súng phun ra khói lửa, viên đạn bắn lên mặt đất khiến cát đá văng tung tóe.

“OMG, chuyện gì vậy, là tôi nhìn nhầm rồi sao?”

Một tên lính đánh thuê cầm kính viễn vọng, nhìn thấy cảnh đằng xa thì nhịn không được mà kinh ngạc hô lên.

“Ôi Thượng Đế, anh không nhìn nhầm đâu, là thật đấy!”

“Những binh sĩ của Tây Vực lại bị người ta đuổi đánh thế kia?”

Rất nhiều thành viên của quân đoàn lính đánh thuê nhìn thấy cảnh này cũng đều vô cùng kinh ngạc.

“Những người mặc áo đen kia là ai? Sao lại nhiều người như vậy chứ?”

Bọn họ hoàn toàn không dám tin rằng, đám người Tây Vực lại bị một thế lực không nổi tiếng đuổi đánh tới xa như vậy.

Nhìn thấy trên đất bình nguyên Tây Vực, Cao Phong dẫn đoàn người không ngừng tiến về phía trước, mà những thế lực ở Tây Vực cũng đang không ngừng lùi về sau.

Chỉ trong thời gian chưa đầy nửa tiếng đồng hồ, liên minh Phong Hạo của Cao Phong đã vặt đi được gần ba mươi doanh trại đóng quân trong Tây Vực.

Ba mươi doanh trại đóng quân bị quét sạch sẽ, trang bị cũng bị Long Tuấn Hạo dẫn người đem đi hết, tất cả vật tư cũng bị phá bỏ.

Bất luận là doanh trại đóng quân lều lớn, hay là phòng ốc, trạm canh gác, tất cả những thiết bị kiến trúc, toàn bộ đều bị phá hủy.

Đám người Cao Phong như châu chấu nhảy qua biên vậy.

Những nơi đi qua, tất cả mọi thứ đều bị san bằng hết.

Không ai có thể ngăn cản con đường bọn họ đi.

“Ôi Thượng Đế của tôi ơi, bọn họ là xe lăn đường sao?”

“Tại sao bọn họ đi đến đâu, chỗ đó cũng đều trở thành một mảnh bình nguyên vậy?”

Ở nơi giáp mảnh đất hỗn loạn là Tây Vực, vô số người đều đang không ngừng kinh ngạc than thở.

Bọn họ đều đang tận mắt chứng kiến trận hỗn chiến vô tiền khoáng hậu này.

Lúc này trên bình nguyên Tây Vực.

Bình luận

Truyện đang đọc