Chương 4465
Cao Phong chào hỏi mọi người, bảo bọn họ ngồi xuống, sau đó mới ném hộp thuốc lá tới trước mặt mọi người.
“Anh Phong! Anh đừng nói những lời như vậy, có chuyện gì thì anh cứ việc mở miệng.”
“Đúng vậy! Cậu Phong! Cậu cứ việc mở miệng đi.” Hai người trung niên đều liên tục xua tay.
Để cho Cao Phong phải nhờ vả bọn họ hỗ trợ, loại lời nói này bọn họ cũng không dám nói đâu.
“Được rồi, đừng có khách khí như vậy, Tuấn Hạo lấy bản đồ lại đây.”
Cao Phong khoát tay áo, sau đó anh gọi Long Tuấn Hạo một tiếng.
Rất nhanh, hai tấm bản đồ đã được bày ra trên mặt bàn.
Một tấm trong đó, là bản đồ chi tiết bên phía Tây Vực, bao gồm cả một vài thị trấn nhỏ gì đó, đều được đánh dấu rất rõ ràng.
Một tấm khác, lại là tấm bản đồ của bên nước Mỹ.
Lúc này, hai tấm bản đồ này, lại được bày ra phía trên tờ giấy trắng thật lớn.
Hoa Hồng, cùng với hai người trung niên kia, đều nhìn không hiểu được Cao Phong muốn làm gì.
“Phía Tây Tây Vực là nước Mỹ, nhưng không chỉ có mỗi nước Mỹ thôi đúng không?”
Cao Phong nhìn hai người trung niên kia, đi thẳng vào vấn đề mà hỏi.
“Đúng là như thế.”
Lúc đầu hai người đàn ông trung niên hơi sửng sốt, sau đó thì đều gật đầu mà trả lời.
“Còn có nơi nào nữa, hay là nói có còn thế lực lớn gì nữa hay không?”
Lúc này thân thể Cao Phong nghiêng về phía trước, giọng nói của anh có chút vội vàng.
“Anh Phong! Nói đến vấn đề này thì hơi nhiều rồi!”
“Bên phía Tây Vực cũng không phải tiếp giáp trực tiếp với nước Mỹ, ở giữa vẫn còn có một khu vực vô cùng rộng lớn.”
“Không chỉ có thế, xung quanh nước Mỹ cũng có vô số sông núi cùng với đồng bằng nữa.”
“Về phần thế lực lớn mà anh nói, vậy thì cũng có rất nhiều.”
Nghe thấy người đàn ông trung niên nói tới đây, con ngươi của Cao Phong hơi co lại, anh cảm thấy khoảng cách của mình với Kim Tuyết Mai càng gần thêm một bước.
“Còn có thế lực nào nữa?”
“Là về mặt thương mại, hay là thế lực đen giống như Tây Vực vậy?”
Cao Phong hơi trầm ngâm một chút không đến hai giây rồi lại hỏi thêm một câu nữa.
Người đàn ông trung niên đã từng ra tay khống chế Long Tuấn Hạo bằng dao kia, tên là Trát La.
Trát La nghe thấy Cao Phong hỏi như vậy, anh ấy hơi tạm dừng một giây, sau đó lại liếc mắt nhìn một người đàn ông trung niên khác.
Ngay sau đó, Trát La lại chậm rãi quay đầu lại, nhìn quét một vòng qua người Long Tuấn Hạo và Hoa Hồng.
“Nói đi, anh Phong không phải là người ngoài, bọn họ cũng không phải là người ngoài.”
Một người trung niên khác nhẹ giọng nói với Trát La.
Trát La dừng hai giây, cuối cùng vẫn gật đầu đồng ý.
Sau đó anh ấy quay đầu nhìn về phía Cao Phong, vẻ mặt rất nghiêm túc.
“Cậu Phong! Nếu cậu đã biết đến chiến binh, vậy thì chắc cậu cũng biết, đến sự tồn tại của giới chiến binh…”
Trát La nhìn Cao Phong, ông ta nhẹ giọng nói.
“Ừ! Tôi biết.”
Cao Phong nhẹ nhàng gật đầu.
Từ cách đây rất lâu anh đã từng tiếp xúc với giới chiến binh ở Thành phố Hòa Bình rồi.
“Cái địa phương phía Tây Tây Vực này, cũng có giới chiến binh.”
“Nếu như nói thế lực mạnh nhất trong phạm vi mà chúng tôi biết thì đó chính là giới chiến binh này.”
“Năm đó chúng tôi đi cùng với Lý Cảnh An, chính là đi ra từ nơi này đó.”
“Bên này có rất nhiều thế lực chiến binh được thành lập từ chiến binh đến từ bốn phương tám hướng khắp thế giới, cũng có không ít người Việt Nam.”
Trát La đốt một điếu thuốc lá, anh ấy chậm rãi nói về chuyện ở địa phương kia cho Cao Phong nghe.
Cao Phong nghe rất nghiêm túc, thường thường còn gật đầu.
Nếu đụng tới vấn đề có điều nghi hoặc, anh cũng sẽ yên lặng ghi nhớ trong lòng, chuẩn bị chờ cho sau khi Trát La nói xong thì hỏi lại.