RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 3286

Sau đó, người đàn ông trung niên này mang theo mười mấy người, cất bước đi tới chỗ Cao Phong.

“Xin chào.”

Cao Phong vẻ mặt không đổi, nhìn người đàn ông trung niên mà cất tiếng chào.

“Trung tướng Long, tôi phụng mệnh ông Trần, đưa Cao Phong trở lại nói một ít chuyện.”

Tên đàn ông trung niên kia đi tới trước mặt Diệp Thiên Long, nhìn Diệp Thiên Long khách khí nói.

Diệp Thiên Long nhìn thấy tên đàn ông trung niên này, nhịn không được hơi híp mắt.

Lần trước người tới, vẫn chỉ là một ít binh lính bình thường.

Mà lần này tên đàn ông trung niên này tới, thế nhưng là người bình thường theo ở phía sau ông cụ Trần.

Nói ông ta là người tâm phúc bên cạnh ông cụ Trần, cũng không phải là quá.

“Đây có phải là quyết tâm muốn mang Cao Phong đi phải không?”

“Hôm nay là ngày con bé nhà tôi và Cao Phong kết hôn, các người ở phía sau mang cậu ấy đi, là đã đánh vào mặt mũi người nào?”

Diệp Thiên Long vẻ mặt vô cùng u ám, lời nói nói ra, cũng vô cùng không khách khí.

“Trung tướng Long, thuộc hạ cũng chỉ là phụng mệnh hành sự, mong rằng trung tướng Long có thể thông cảm một ít…”

Người đàn ông trung niên cũng không khó chịu, nhẹ nhàng giải thích rõ ràng từng câu.

Diệp Thiên Long nghe vậy hừ lạnh một tiếng, nói: “Ai tới thông cảm cho nhà họ Diệp?”

“Ai tới thông cảm cho con gái ta? Đêm tân hôn, chú rể bị cấp trên mang đi, thích hợp sao?”

“Ông bây giờ, gọi điện thoại cho ông cụ Trần, tôi sẽ tự mình nói chuyện với ông ta.”

Người đàn ông trung niên nghe vậy, cũng khẽ lắc đầu.

“Trung tướng Long, ngài làm như vậy, biết rõ là vô dụng.”

“Cụ Trần nói, đó chính là mệnh lệnh! Mệnh lệnh như núi, ai dám không tuân thủ đây!”

Người đàn ông trung niên nói đến đây, lại nhìn một chút một thân đầy huân chương trên người Diệp Thiên Long, quả thực là đã đem giọng nói của mình chậm lại chút.

Nghe được câu này, Diệp Thiên Long không cam lòng, nhưng lại không thể làm gì.

Quân nhân, phục tùng mệnh lệnh là thiên chức.

Đây là điều mà ngay cả những quân nhân bình thường cũng phải luôn ghi nhớ, chưa nói đến việc ông ta còn mang quân lệnh ba sao?

“Lúc trước tôi đã nói qua, chờ tôi xử lý xong tất cả mọi chuyện trong tay, tôi sẽ chủ động đi cùng các người một chuyến.”

“Các người vì sao lại vội vàng không chịu nổi sao? Đây là sợ tôi chạy trốn?” Cao Phong chậm rãi ở miệng.

Tên đàn ông trung niên không nói gì, cứ như vậy ánh mắt bình tĩnh nhìn Cao Phong, biểu đạt ý tứ đã rõ ràng nhất.

Bọn họ nếu như không phải sợ Cao Phong chạy trốn, cũng sẽ không vội vã như vậy, chờ Cao Phong vừa xong xuôi hôn lễ liền chạy tới.

Với năng lực hiện tại của Cao Phong, nếu lại thêm sự hỗ trợ của Diệp Thiên Long, anh muốn chạy trốn đến nước ngoài, bọn họ cũng không nên quá tùy ý.

“Tôi nói lại lần nữa, tôi sẽ không chạy trốn.”

“Tôi nếu thật muốn chạy trốn, ngay trước mặt các người trốn, các người cũng không ngăn được.”

“Ngày hôm nay, là hôn lễ của tôi, nếu các người muốn uống rượu mừng, tôi sẽ sắp xếp.”

“Nếu là muốn mang tôi đi, như vậy xin lỗi.”

Cao Phong giọng nói bình tĩnh, nhưng ẩn chứa một thái độ không thể nghi ngờ.

Đêm tân hôn để cho Kim Tuyết Mai phòng không gối chiếc, vậy tuyệt đối không có khả năng.

“Cao Phong, đừng làm khó chúng tôi.”

Người đàn ông trung niên hơi nhíu mày, giọng nói đã có chút không vui.

Cao Phong liếc mắt nhìn người đàn ông trung niên, nhẹ giọng nói: “Là các người, làm tôi khó xử trước.”

“Tôi nói tôi không có chạy trốn, nhất định sẽ đi với các người một chuyến, các người chính là không tin?”

Tên đàn ông trung niên khẽ lắc đầu, hỏi ngược lại: “Chúng tôi, tại sao phải tin tưởng cậu?”

Một câu nói, khiến cho Cao Phong có chút tức cười.

Đơn giản thô bạo, lại phi thường có đạo lý.

Điều này cũng đúng, anh cùng ông cụ Trần chẳng thân không quen, càng chưa từng giữ chức vị nào trong đội Binh.

Duy nhất một tầng quan hệ, cũng chính là Diệp Thiên Long là cha vợ của anh.

Cho nên, ông cụ Trần không tin Cao Phong, đó cũng là chuyện đương nhiên.

Bình luận

Truyện đang đọc