RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 1389

Chỉ một thoáng sau, có ít nhất bốn dòng họ võ thuật đều đặt ánh mắt trên người mấy người Cao Phong.

Ánh mắt người nào cũng nhìn chằm chằm như một con hổ đói vừa nhìn thấy thức ăn, hơn nữa bọn họ còn rục rịch giống như thú dữ đang dồn sức chuẩn bị xông lên vậy.

Nhìn tới cảnh này, trong lòng ba người Nam Phương Minh Nguyệt đồng thời trở nên vô cùng căng thẳng.

Cuối cùng chuyện mà họ lo lắng nhất vẫn xảy ra.

Đúng là mấy dòng họ võ thuật cộng lại hơn hai mười người, rối rít đi về phía các tuyển thủ Dòng tộc nhà họ Nam Phương.

Mấy người bên Hứa Vĩnh Hạo vẫn không động đậy.

Dù anh ta tài giỏi đến mức nào đi chăng nữa, anh ta cũng không thế kiểm soát toàn bộ chọn cuộc thi đấu.

Cho nên anh ta vẫn phải lưu lại một số người, bảo đảm an toàn cho bản thân mình.

Nam Phương Minh Nguyệt không biết Hứa Vĩnh Hạo đã làm thế nào mà mấy người xung quanh đồng ý trao đổi thành tích.

Nhưng lúc này, ánh mắt của những người này đúng là đây vẻ hưng phấn cùng tàn ác.

Người đứng ra tổ chức hội thi cũng sẽ không ngăn cấm những chuyện như thế này.

Một người có thế lôi kéo người khác cũng là một loại năng lực.

“Xong rồi!”

Thanh niên bên cạnh Nam Phương Hòa Trạch không nhịn được than nhẹ một tiếng.

Lúc này bọn họ đã kiệt sức, đối mặt với hơn hai mươi người, sợ rằng ngay cả hai mươi giây bọn họ cũng không có cách nào ngăn cản chứ? “Làm thế nào đây! Phải làm thế nào bây giờ?”

Nam Phương Minh Nguyệt cũng hơi hoảng hôn.

Cho dù tính tình cô ta rất kiêu ngạo, nhưng cũng không phải là loại người không biết trời cao đất rộng thế nào.

Khi phải đối mặt với kẻ địch mạnh mẽ, chênh lệch quá lớn, trong lòng cô ta cũng vô cùng lo lắng và căng thẳng.

“Những chuyện tiếp theo cứ giao cho tôi đi!”

“Mấy người đều tự chú ý một chút! Lần này tôi không có thời gian giúp các người cản ở phía sau nữa đâu.”

Cao Phong nhẹ nhàng mở miệng, sau đó bước lên trước một bước trước, chắn trước mặt mọi người.

“Cái gì cơ?”

Nam Phương Hòa Trạch hơi ngạc nhiên nhìn Cao Phong.

“Mới vừa rồi, anh ta vẫn luôn yên lặng đứng phía sau chúng ta, quan sát và kịp thời trợ giúp chúng ta tiêu diệt những người đánh lén sau lưng chúng ta.”

Nam Phương Minh Nguyệt nhẹ nhàng giải thích rõ một câu.

“Chuyện này…”

Nam Phương Hòa Trạch như ở trong mộng mới tỉnh, anh ta và thanh niên bên cạnh bốn mắt nhìn nhau, đều từ trong mắt đối phương thấy được vẻ kinh ngạc và một chút xấu hổ.

Tuy hai người hơi xấu hổ vì những lời nói và suy nghĩ lúc nãy, nhưng bây giờ, Cao Phong muốn chiến đấu với hơn hai mươi người này, chuyện này chẳng khác gì một chuyện vớ vẩn, họ thật sự cảm thấy rất khó tin.

“Mau mau nhìn kìa! Chông chưa cưới của Nam Phương Minh Nguyệt muốn ra tay rồi!”

“Mới vừa rồi tôi vẫn luôn chú ý đến anh ta, chẳng thấy anh ta có thực lực gì! Tôi thật sự không hiếu, tại sao một nữ thần như Nam Phương Minh Nguyệt lại có thể thích một kẻ như anh ta”

“Vậy mà anh cũng không hiểu sao? Mấy năm nay còn thiếu kẻ ăn bám sao? Chắc là dạ dày của cái tên Cao Phong này không khỏe, khấu vị cũng không tốt, cho nên bác sĩ để anh ta nên ăn bám thường xuyên.

Ha ha hat”

“Theo tôi thấy, anh ta chính là một tên rác rưởi, đồ bỏ đi, không hề xứng với nữ thân Nam Phương Minh Nguyệt!”

Thấy cảnh tượng này, rất nhiều người dưới đài đều bàn tán xôn xao.

Nữ có mà nam cũng có, tất cả bọn họ đều tỏ vẻ khinh bỉ Cao Phong.

Dù sao từ khi Cao Phong đứng trên đài, anh cũng chẳng hề ra tay bao nhiêu lần.

Thỉnh thoảng ra tay một lần thì động tác cũng cực nhanh, còn không chờ người thấy rõ ràng cũng đã thu hồi động tác.

Tóm lại, rất nhiều người đều cảm thấy chắc chắn, lân này Dòng tộc nhà họ Nam Phương sẽ bị tiêu diệt toàn bộ.

Bình luận

Truyện đang đọc