RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 3830

Điện thoại vừa mới nghe máy, giọng nói sốt ruột khó nén nổi của John truyền ra.

Trong lòng Đức Khánh hừ lạnh một tiếng, ngoại trừ hỏi tình hình chiến đấu, cũng không biết hỏi vấn đề an toàn của tôi sao?

Ông đây vì ông ta mà đánh giặc, ông ta không thể quan tâm một chút sao?

Lúc này Đức Khánh cảm thấy vô cùng tự kiêu, dù sao vừa rồi ông ta còn quan tâm an toàn của thuộc hạ.

“Ngài John, không có chuyện gì.”

“Khối tập đoàn Phong Hạo muốn dùng biện pháp lúc trước, chia ra làm nhiều tiểu đội không ngừng ra vào, phát động tấn công đối với chúng tôi.”

“Nhưng tôi tự mình ra sân chỉ huy, trực tiếp đè ép bọn họ lại, còn không có bất cứ thương vong nào.”

Lúc này giọng điệu của Đức Khánh nghiêm túc trả lời, dát vàng lên trên mặt mình.

John chỉ nhẹ nhàng đáp, tính cách của Đức Khánh, ông ta biết một chút.

“Bên Cảnh Đông thì sao?”

John im lặng một lát thì hỏi.

“Ngài John, bên Cảnh Đông cũng không có vấn đề gì, là hỗn chiến bình thường.”

“Tôi đoán là vì cướp địa bàn, loại chuyện này cũng rất bình thường.”

Đức Khánh nói chuyện này, vẫn không nhịn được muốn cười.

Bởi vì ông ta cảm thấy, đám cường đạo ở Cảnh Đông, thật sự là đầu óc không đủ dùng.

“Tin tức chính xác đúng không?”

“Sao tôi nghe nói, hỗn chiến bên Cảnh Đông có chút không đơn giản?”

“Nghe nói quy mô rất lớn.”

John vốn là gật đầu, sau đó hơi lo lắng hỏi.

“Ngài John, Đức Khánh tôi làm việc, ngài nhất định cứ yên tâm.”

“Tai nghe chưa chắc là đúng mắt thấy là thực, tôi đã phái mười nghìn người đi tìm hiểu tình hình, tự mình tiến vào Cảnh Đông nghe ngóng, tuyệt đối không nhầm được.”

Đức Khánh thề son sắt, cuối cùng thì John cũng yên tâm.

“Được, vậy thì tạm thời mặc kệ chuyện bên Cảnh Đông.”

“Lát nữa tôi sẽ điều một đám người qua đó giúp ông.”

“Sau đó tìm cơ hội thực thi kế hoạch, phải nhanh chóng khởi xướng tấn công.”

John không nghĩ tới chuyện Cảnh Đông nữa, mà nói kế hoạch kế tiếp.

“Ngài John, chúng ta phải tấn công toàn bộ sao?”

Đức Khánh nuốt nước bọt, hạ giọng hỏi.

“Đương nhiên, Việt Nam có một câu nói, tên là đêm dài lắm mộng.”

“Không thể lại tiếp tục kéo dài nữa, nhất định phải khởi xướng tấn công.”

“Có tinh nhuệ của ba cường quốc tôi và hỏa lực hạng nặng cường đại, chỉ là hai trăm nghìn người, có thể giải quyết dễ dàng.”

John cười mỉa một tiếng, giọng điệu vô cùng tùy ý.

Thế lực giống như khối tập đoàn Phong Hạo, từ đầu tới đuôi ông ta đều không để vào mắt.

“Nhưng mà ngài John, vậy ước định…”

Đức Khánh do dự một lát, vẫn có chút lo lắng.

Dù sao nếu John vi phạm ước định, vậy thì Diệp Thiên Long sẽ có cớ ra tay!

Tất nhiên là ông ta không sợ John đại chiến với Diệp Thiên Long, ông ta chỉ lo lắng nếu hai bên đánh nhau, ông ta chắc chắn sẽ thành vật hi sinh.

Cho nên chuyện này ông ta nên thảo luận kỹ lưỡng.

“Ước định sao? Ước định gì cơ? Ước định bằng miệng sao?”

“Đừng nói chỉ là ước định bằng miệng, cho dù ký hiệp ước, cũng có thể xé bỏ hiệp ước bất cứ lúc nào.”

“Quan trọng nhất là, loại thứ như ước định, sẽ có lúc là vô dụng nhất.”

“Đến lúc đó, vẫn phải xem nắm đấm của ai cứng rắn hơn!”

Trong tiếng cười của John, ẩn chứa ý lạnh.

Trái tim của Đức Khánh đập với tốc độ nhanh hơn, John làm như vậy, thật sự là bí quá hóa liều mà!

Xem ra ông ta cũng bị khối tập đoàn Phong Hạo bức tới mức nóng nảy?

Cho nên dẫn đến hiện giờ, ông ta có chút mất đi lý trí?

Yết hầu của Đức Khánh cử động vài cái, im lặng một lúc lâu vẫn không đáp lại.

Bình luận

Truyện đang đọc