Chương 2749
Nhắc tới Cao Phong, rất nhiều người coi thường.
Còn rất nhiều người khác thì đang đợi Cao Phong nói rõ ràng.
Người ở thành phố Hà Nội đang đợi, năm chục nghìn binh sĩ Khối tập đoàn Đế Phong đang đợi, Khối tập đoàn Đế Phong đang đợi, Liễu Tông Trạch cũng đang đợi.
Nhưng một ngày trôi qua, Cao Phong vẫn chưa cho được đáp án.
Cả ngày trôi qua anh ta chỉ trú ở khu dân cư cao cấp Bồng Thiên, không hề xuống núi. Điều này khiến cho nhiều người đã suy ra rằng Cao Phong không có mặt mũi gặp ai nữa nên mới trốn.
Mà Cao Phong thực sự cũng đang trốn, nhốt mình tại khu dân cư cao cấp Bồng Thiên, không dám xuống núi nửa bước. Nhưng thực sự anh ta đang làm gì cũng chỉ có rất ít người biết.
Sáu giờ chiều, Long Tuấn Hạo theo Lâm Vạn Quân ra khỏi văn phòng, trực tiếp lái xe đến phía Nam thành phố Hà Nội.
Ở ghế phụ lái để một cái USB, thẻ nhớ, còn hai cái máy tính bảng và sạc dự phòng cộng thêm một quyển sổ ghi chép rất nhiều số điện thoại.
Lần này Long Tuấn Hạo đã chuẩn bị đầy đủ, nếu máy tính bảng không có pin, thì vẫn có khả năng có dự phòng trong USB.
Mang theo chứng cứ đơn thương độc mã đến chõ Liễu Tông Trạch ở khu phía Nam.
Dù thế nào thì uy tín của Long Tuấn Hạo cũng vẫn còn. Cho nên những người được lệnh bảo vệ khu vực xung quanh nhà của Liễu Tông Trạch cũng không dám ra tay ngăn cản.
Mà Long Tuấn Hạo chỉ có một mình nên những người này sẽ không nghĩ nhiều.
Bởi vậy Long Tuấn Hạo thông suốt, tới chỗ ở của Liễu Tông Trạch.
Long Tuấn Hạo một tay lái xe, mắt nhìn về phía trước.
Càng tới gần nơi ở của Liễu Tông Trạch, tốc độ xe càng chậm dần.
Vết thương bị Liễu Tông Trạch chém trên tay đã được băng lại bằng một lớp băng trắng.
Long Tuấn Hạo giảm tốc độ xe, sờ sờ cái ót trụi lủi, sau đó châm một một điếu thuốc.
Thật ra, anh ta không hề muốn đến đây.
Phải biết rằng, hy vọng càng nhiều thì thất vọng càng lớn.
Đối với tình cảm cũng tương tự như vậy, càng để ý thì tổn thương nhận được cũng càng lớn.
Chính vì những người như Long Tuấn Hạo, coi trọng tình anh em hơn bất cứ thứ gì khác, nên những chuyện như anh em quay lưng lại với nhau khiến anh ta vô cùng đau lòng.
Vì thế nên bây giờ anh ta cũng không biết, bản thân mình nên dùng thái độ thế nào để đối mặt với Liễu Tông Trạch.
Tức giận? Thất vọng? Đau lòng?
Hoặc là tâm trạng nào cũng có, vô cùng phức tạp.
Nhưng, anh ta do dự hết lần này đến lần khác vẫn không thể không đến đây.
Ba người Cao Phong, Long Tuấn Hạo và Liễu Tông Trạch đã được người khác đùa gọi là Tam Giác Sắt của thành phố Hà Nội.
Mặc dù quan hệ của người khác cũng không tồi, ví dụ như Khúc Đại Minh và Cao Kim Thành, nhưng việc bọn họ làm không giống nhau nên không lộ diện nhiều.
Còn Liễu Tông Trạch lại hay tự giễu bọn họ là ba tên rẻ tiền. Bởi vì chuyện này, Long Tuấn Hạo đã đánh Liễu Tông Trạch hai bạt tay, nói rằng anh Phong không hề rẻ tiền.
Vì thế, những chuyện này cũng đủ để chứng minh, quan hệ của ba người bọn họ quả thực rất tốt.
Nhưng bây giờ giữa Cao Phong và Liễu Tông Trạch đã rạn nứt, Tam Giác Sắt nhìn qua cũng sắp sụp đổ.
Long Tuấn Hạo cho dù không muốn đối diện đi nữa cũng không thể không đứng ra.
Liễu Tông Trạch không muốn gặp Cao Phong, Cao Phong cũng không muốn gặp Liễu Tông Trạch, vì vậy chuyện này vẫn phải do Long Tuấn Hạo làm.
Để cho người khác làm, e rằng không ổn.
Liễu Tông Trạch cũng sẽ không nể mặt người khác.
Nghĩ tới đây, ánh mắt Long Tuấn Hạo hơi lay động, nhìn đồ vật trên ghế phụ lái.
Video và danh bạ điện thoại anh ta đều xem qua rồi, tất cả đủ để chứng minh Cao Mỹ Lệ có vấn đề.
Lâm Vạn Quân cũng đã đem toàn bộ chuyện này nói hết với Long Tuấn Hạo.
Chỉ có Liễu Tông Trạch vẫn hoàn toàn mờ mịt.
Thế mới nói, nhiệm vụ của Long Tuấn Hạo bây giờ vô cùng nặng nề.
Có thể kéo Liễu Tông Trạch về hay không, còn phải xem anh ta có thể khiến Liễu Tông Trạch nhận ra sự thật này hay không.
Vốn dĩ anh ta muốn hẹn Liễu Tông Trạch ra ngoài nói chuyện vui vẻ nhưng điện thoại lại hoàn toàn không gọi được.