Chương 1878
“Quên đi, uống rượu, uống rượu đi.” Liễu Tông Trạch sờ cái tay lên trán, nhíu mày bưng chén rượu lên uống.
Hai người uống một hồi, Liễu Tông Trạch lơ đãng hỏi: “Vậy anh có thể vào được khu dân cư cao cấp Bồng Thiên sao?”
Long Tuấn Hạo nghe vậy liền sửng sốt một chút, uống một ngụm rượu hỏi: “Ý anh là gì? Chỗ kia chúng ta không thể vào, chỗ đó là chỗ ở của anh Phong, chúng ta có thể lên đấy sao, anh đùa à?”
“Không phải, tôi chỉ nghĩ muốn lên núi xem phong cảnh.” Liễu Tông Trạch cúi đầu uống một ngụm bia.
Long Tuấn Hạo nhìn chằm chằm vào Liễu Tông Trạch, sau đó lấy bàn tay ra tát anh ta.
“Khốn khiếp, lão Trạch này, anh đây là muốn đi tìm đường chết à? Không phải là anh đối với chị dâu có cái ý nghĩ quá phận gì đi? Nếu anh muốn đùa với lửa cũng đừng kéo tôi theo.” Long Tuấn Hạo trách mắng nói.
“Khốn khiếp! Anh nghĩ tôi thành hạng người gì vậy? Người phụ nữ của anh em, tôi có thể làm được điều này sao?”
“Tôi xem thường nhất chính là loại người này, anh cũng đừng ăn nói linh tinh đấy.” Liễu Tông Trạch bực bội mở lòng bàn tay của Long Tuấn Hạo ra.
“Tôi khuyên cậu tốt nhất không nên có loại suy nghĩ này! Nhớ lại ngày hôm đó, tôi cùng Tuyết Mai…lúc đầu tôi với chị dâu Kim Tuyết Mai còn yêu nhau oanh oanh liệt liệt nha. Cậu cứ nhìn toàn bộ thành phố Hà Nội này, có ai dám theo đuổi cô ấy không?”
“Tôi nói cho cậu biết, lúc trước nếu không phải tôi không từ bỏ mệnh lệnh, nói không chừng chị dâu Kim Tuyết Mai cũng không chờ đến anh Phong xuất hiện, liền bị người ta cướp đi.”
“Bây giờ không phải tôi còn phải là một người thành thành thật thật, tôi còn phải chấp nhận số phận của mình, cậu hiểu không? Tôi đã nhận với anh Phong, cái kia, Kim Tuyết Mai chính là chị dâu của tôi, chỉ có thể tôn kính, không thể có ý nghĩ khác được.” Long Hạo Tuấn tính cách ngay thẳng, giọng nghiêm túc nói.
“Tôi cũng hiểu rõ, chỉ là muốn lên nhìn xem một chút phong cảnh thôi, không thể có ý gì khác.” Liễu Tông Trạch khẽ nhíu mày.
“Cậu nhìn cái cọng lông, chỗ kia cậu vẫn không nên đi đến! Ai cũng không thể đi lên đó trước khi anh Phong trở về.”
“Những nơi khác đều có thể được, cho dù cậu muốn đi chọn một cái y tá trong bệnh viện hay là đi sân bây Nội Bài chọn một tiếp viên hàng không nhỏ, tôi đều có thể làm cho cậu được, hắc hắc.” Long Tuấn Hạo vừa cười vừa nói.
“Anh mau cút đi! Tôi đã có người thích.” Liễu Tông Trạch cười mắng một câu.
Hai người vừa nói vừa cười, nhưng cũng thoáng mà quên đi sự tình phiền muộn kia.
…
Cùng lúc đó.
Nội thành Hà Nội của Việt Nam, bên trong nơi ở của Cao Phong.
Khổng Duệ Chí cùng Cao Phong ngồi đối diện nhau, im lặng pha trà.
“Tôi liền biết chắc chắn rằng bọn họ sẽ không thành thực.” Khổng Duệ Chí cúi đầu nhìn mấy cái tin tức trong tay, cười lạnh một tiếng rồi đưa điện thoại di động bỏ sang một bên.
“Nhà họ Lê cùng với nhà họ Thương ra tay sao?” Cao Phong nhẹ nhàng vân vê lá trà ngửi một cái.
“Không phải sao, vậy mà bọn họ đã điều tra ra công ty dưới trướng tôi, hiện tại cũng trắng trợn đối phó với chúng ta.” Khổng Duệ Chí có chút bực bội nói.
Cao Phong khẽ gật đầu nói: “Hiện tại chúng ta đã triệt để vạch mặt, bọn họ đương nhiên cũng không che dấu nữa.”
“Cạch mặt thì cạch mặt đi!” Khổng Duệ Chí than nhẹ một tiếng, nói: “Người người nhà nhà đều biết Khổng Duệ Chí tôi đây có thiện chí giúp đỡ người khác, xưa nay đều không đỏ mặt to tiếng cùng với người khác, cho dù là ngẫu nhiên xung đột cũng sẽ nhượng bộ.”
“Thời gian trôi qua, bọn họ đều cho là Khổng Duệ Chí tôi mềm yếu dễ bắt nạt đi.”
“Ha ha, chuyện cho tới bây giờ, cũng là thời điểm để, Khổng Duệ Chí tôi đây có phải là người mềm yếu vô năng hay không, là thời điểm cho bọn họ nhìn thấy mỗi người trong khối tập đoàn Đế Phong đều có đôi răng nanh.”
Khổng Duệ Chí nói cực kì nghiêm túc, cùng mang theo một loại tín ngưỡng kiên định.