RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 2612

“Lùi về phía sau!”

“Ai ra tay thì bắt người đó lại!”

Chỉ một thoáng, thế cục ở bên trong sảnh lớn biến thành một mảng hỗn loạn, giống như là khung cảnh hỗn loạn, nhốn nháo và hò hét ở trong chợ rau buổi sáng vậy.

Hai bên lại không ngừng đùn đẩy lẫn nhau, bầu không khí đã được đẩy đến mức gươm súng sẵn sàng.

Những người đang vây xem ở xung quanh kia, lúc này đều đã đến gần cửa của Công ty Bất động sản Phong Mai, sau đó cố vươn dài cổ, đưa đầu đưa mắt vào bên trong nhìn.

Hiện trường hỗn loạn, trong một lúc không thể chỉnh đốn lại được.

Đám người Lâm Vạn Quân và những người ở bên trong thể chế nhà nước kia chia thành hai bên rõ rệt, một bên muốn bắt Long Tuấn Hạo, một bên ngăn cản, không để cho bắt, không thể tránh khỏi việc sẽ xảy ra sự xô xát, va chạm.

Mà những người thuộc thể chế nhà nước của Thành phố Hà Nội kia lại chỉ có thể không ngừng điều hòa cả hai bên, để tránh cho tình hình phát triển thêm một bước nữa.

Có thế thấy được, hai bên đã sắp xảy ra ẩu đả thật rồi.

“Bíp bíp!”

Bỗng nhiên, từ ngoài cửa truyền tới một loạt những tiếng còi xe ô tô dồn dập.

“Cao Phong tới rồi? Cậu Phong tới rồi!”

Không biết là người nào, mà lại bỗng nhiên kêu lên một tiếng như vậy.

Mà sau khi tiếng kêu gào này vang lên, sự hỗn loạn ở bên trong sảnh lớn giống như là bị người ta nhấn vào nút tạm dừng vậy, trong nháy mắt đã dừng hết lại.

Hơn một nghìn người đang vây xem ở phía bên ngoài cửa kia cũng không kìm được, theo bản năng mà tách sang hai bên, nhường ra một con đường tiến thẳng vào bên trong sảnh lớn.

Tất cả mọi người đều quay đầu lại, nhìn ra phía bên ngoài.

Chỉ thấy mười chiếc xe Maybach đang xếp thành hàng dài, đi thẳng tới trước cửa lớn của tòa nhà cao ốc của Công ty Bất động sản Phong Mai.

Mười chiếc xe Maybach có cùng một màu đen tuyền, giống như là những con báo đen săn mồi vậy, nhìn mạnh mẽ vô cùng.

Ánh nắng mặt trời vẩy xuống dưới, khúc xạ ra ánh sáng lóa mắt.

“Cạch cạch cạch!”

Cửa xe bị người đẩy ra, một người rồi lại nối tiếp một người Vệ sĩ mặc âu phục màu đen trên người, trên mặt đeo kính râm màu đen bước xuống xe.

Người nào cũng có vóc dáng cao lớn và vạm vỡ, mặt không biểu lộ cảm xúc, giống như là những chiếc cột điện bằng sắt vậy, khiến cho lòng người chấn động.

Phần quần áo ở bên hông của bọn họ lại có một chút nhô lên.

Cho dù là ai cũng có thể nghĩ ra được, chỗ nhô lên trong lớp quần áo bên hông kia của bọn họ có thể chính là vũ khí nóng có uy lực vô cùng kinh khủng.

Theo lý thuyết, ở một quốc gia giống như Việt Nam thế này, vũ khí nóng được quản lý vô cùng nghiêm ngặt, công khai mang theo vũ khí nóng cũng được coi là một tội nặng.

Nhưng mà, bất kể là người vây xem, hay là những người ở bên trong thể chế nhà nước đều cũng vô cùng ăn ý mà giữ yên lặng.

Bởi vì bọn họ biết, khi đối mặt người ở bên trong xe kia, cứ coi như là có nói ra, thì có thể cũng không tạo ra được tác dụng to lớn gì.

Trong số mười chiếc xe thì có đến chín chiếc xe đã được mở toàn bộ các cánh cửa xe ra, sau đó ba mươi tên Vệ sĩ áo đen nhanh chóng bước xuống.

Mười người vây xung quanh hai bên của chiếc Maybach đang dừng ở vị trí giữa kia, hai mươi người còn lại thì tức tốc xếp thành một hàng, chia ra hai đội, tạo thành hàng rào người ngăn cản những người đang vây xem kia, đè ép bọn họ lùi về phía sau.

Không ai có can đảm dám kháng cự lại, tất cả đều ngoan ngoãn và biết điều lùi về phía sau, duy trì khoảng cách an toàn hợp lệ.

Giờ phút này, toàn bộ hiện trường đều rất yên tĩnh.

Hết thảy tất cả, đều được tiến hành trong bầu không khí không tiếng động.

Từng người một đều đang trợn to hai mắt và giữ yên lặng, giống như là đang nghênh tiếp vua chúa xuống thăm vậy.

Cửa xe mở ra, Cao Phong nhấc chân lên rồi bước xuống xe trước.

Vẻ mặt hờ hững, khóe miệng hơi cong nhẹ lên, trên mặt của anh cũng không có nửa điểm căng thẳng hay nóng vội.

Trên người mặc một bộ âu phục màu đen càng khiến cho anh tự nhiên mà tăng thêm mấy phần lạnh lùng và quyết đoán.

Bình luận

Truyện đang đọc