RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 2584

“Vì muốn gặp được Sư thầy Thanh Viễn một lần, cho nên ngay cả một vị khách hàng vô cùng quan trọng cũng đã bị tôi lùi thời gian gặp mặt lại.”

Chỉ một thoáng, bên trong khoảng sân nhỏ vang lên tiếng oán than dậy đất, người nào cũng rối rít không muốn rời đi.

Mà vị hòa thượng làm nhiệm vụ tiếp đón kia lại chỉ đứng lẳng lặng ở chỗ cũ, không hề có một chút ý tứ thay đổi quyết định nào.

Trong lòng của tất cả mọi người đều cảm thấy rất là tiếc nuối, nhưng mà cũng không dám có hành động vô lễ và thiếu suy nghĩ ở nơi này, chỉ có thể chậm rãi xoay người, chuẩn bị rời đi đợi ngày khác quay trở lại.

“Xem ra không có được phần duyên phận này rồi, chú Quân, chúng ta cũng đi thôi.”

Cao Phong chậm rãi lắc đầu, sau đó tức khắc chuẩn bị chắp tay sau lưng mà rời đi.

“Vị thí chủ này, xin dừng bước!”

Bỗng nhiên, vị hòa thượng làm nhiệm vụ tiếp đón kia kêu lên một tiếng, gọi Cao Phong lại.

“Soạt!”

Mấy chục người đang đứng ở trong sân đều đồng loạt quay đầu nhìn lại, trên mặt của người nào cũng tràn đầy vẻ khát vọng mà nhìn vị hòa thượng tiếp đón khách hành hương kia.

Trong đó cũng bao gồm cả người phụ nữ trang điểm diêm dúa và lòe loẹt lúc trước, trong mắt của chị ta cũng tràn đầy vẻ mong đợi.

Mỗi một người đều cảm thấy, vị hòa thượng tiếp đón khách hahf hương kia đang gọi chính mình.

Ngay cả Lâm Vạn Quân cũng để lộ ra vẻ mặt nghi ngờ, không nhịn được mà xoay người lại.

Nhưng mà, ánh mắt của vị hòa tiếp đón khách hành hương kia lại chỉ nhìn về một phía duy nhất, cũng chính là người duy nhất không xoay người lại, Cao Phong.

Mà Cao Phong căn bản lại không hề phát hiện ra chút nào, chậm rãi nhấc bước chân đi ra khỏi khoảng sân nhỏ.

“Thí chủ Cao Phong, xin dừng bước!”

Vị hòa thượng làm nhiệm vụ tiếp đón khách hành hương lại lần nữa tiến lên phía trước một bước, hô lên ở phía sau bóng lưng của Cao Phong.

“Hửm?”

Cao Phong khẽ cau mày, sau đó chậm rãi xoay người lại.

“Cậu chủ, cậu ta đang gọi cậu.” Lâm Vạn Quân lập tức vội vàng nói.

Cao Phong dùng ánh mắt mang theo vẻ thăm dò mà nhìn về phía vị hòa thượng tiếp đón khách hành hương kia.

“Thí chủ Cao Phong, thanh xa trụ trì mời thí chủ vào bên trong phòng nói chuyện một lát!”Một câu nói này của vị hòa thượng tiếp đón khách hành hương kia đã khiến cho toàn bộ những người có mặt ở nơi này bỗng nhiên rơi vào trạng thái ngây ngẩn.

Sư thầy Thanh Viễn, vậy mà lại chủ động mời Cao Phong vào phòng nói chuyện?

Điều này, làm sao có thể?

Cơ hội mà người khác có cầu cũng không nhận được, thậm chí có rất nhiều người đã từng tới nơi này đến năm lần nhưng mà vẫn không thể gặp mặt được Sư thầy Thanh Viễn một lần.

Mà cái tên nhóc con ngay cả hương cũng không dâng giống như Cao Phong này thế nhưng lại có thể được chính miệng Sư thầy Thanh Viễn lên tiếng mời?

Điều này, quá hoang đường!

“Sư thầy, Sư thầy có phải là đã nhầm rồi hay không? Sư thầy Thanh Viễn thật sự chủ động mời cậu ta sao?”

Người phụ nữ kia đột nhiên tiến lên một bước, nói: “Cậu ta rõ ràng là không hề có chút thành tâm nào, tại sao lại mời cậu ta chứ?”

Không giống như lần trước, lần này, không có người nào có can đảm lên tiếng để ủng hộ cho chị ta.

Những người đó dám không tiếc lời đối với một người cũng là khách hành hương giống như Cao Phong, nhưng mà bọn họ lại tuyệt đối không dám có bất cứ hành động vô lễ gì ở trước mặt của Sư thầy Thanh Viễn.

“Nữ thí chủ này, như thế nào được coi là có lòng thành? Làm như thế nào mà thí chủ có thể biết được rằng là người khác có lòng thành hay là không?” Vị hòa thượng tiếp đón khách hành hương kia thản nhiên nói.

“Tôi…” Người phụ nữ kia nghe xong câu hỏi thì lập tức sửng sốt một chút, sau đó mới nói: “Ngay cả hương mà cậu ta cũng không dâng, vậy mà đã lại đã đi thẳng đến nơi này rồi.”

“Tôi cảm thấy, cậu ta không thành tâm.”

Vị hòa thượng tiếp đón khách hành hương kia thản nhiên cười một tiếng: “Có thành tâm hay không thì phải thể hiện bằng tấm lòng, sao có thể dựa vào những thứ ở bên ngoài để mà bàn luận được?”

“Nữ thí chủ, thí chủ, đã nghĩ sai hướng rồi.”

Bình luận

Truyện đang đọc