RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 2747

Đến lúc đó, dù Liễu Tông Trạch có vô tội, dù Cao Phong biết rõ Liễu Tông Trạch bị mê hoặc, cũng sẽ chấm dứt với Liễu Tông Trạch, thậm chí còn không tiếc rẻ kết liễu Liễu Tông Trạch.

Nếu chuyện đó thực sự xảy ra, Cao Mỹ Lệ có thể thành công thoát thân, rời đi cùng Liễu Tông Trạch.

Kế hoạch của Cao Phong ở thành phố Đà Nẵng sẽ bị ngâm nước nóng hoàn toàn!

Cao Mỹ Lệ càng nghĩ càng hài lòng.

Cùng lúc đó.

Ở thành phố Đà Nẵng, trong hải phận của nhà họ Cao.

Phòng họp của nhân viên cốt cán nhà họ Cao.

Dù đã khuya nhưng trong phòng vẫn bật đèn sáng trưng.

Cao Anh Hạo và một đám người nhánh phụ nhà họ Cao, còn có đám thuộc hạ cốt cán của anh ta, toàn bộ đều tề tựu ở đây.

Kế hoạch tối nay sẽ quyết định tương lai của bọn họ.

Ai cũng không dám chủ quan dù chỉ một chút.

“Ha ha ha ha!”

Trong phòng họp sáng như ban ngày bỗng nhiên truyền đến một tràng cười sảng khoái.

Chỉ thấy Cao Anh Hạo ngồi ở ghế chủ trì, cười đến tắt thở, nắm đấm không ngừng giáng xuống bàn.

Mà đám người nhánh phụ nhà họ Cao phía dưới, cùng với hai tên trưởng lão trong hội trưởng lão, và các nhân viên cốt cán trên mặt ai nấy đều tươi cười, tâm trạng sung sướng.

“ Ha ha ha ha! Cao Kình Thiên đúng là đồ ngốc, luôn cho rằng mình rất thông minh, bây giờ đã té ngã rồi. Ha ha ha!”

Vừa rồi ở dưới đã báo cáo qua tình huống hiện tại cho anh rồi, điều này khiến Cao Anh Hạo không đè nén được vui sướng trong lòng.

Những người khác cũng vô cùng vui vẻ, vì kế hoạch này bọn họ đều đã chuẩn bị rất tỉ mỉ.

Từng nhân tố, khả năng sẽ bất ngờ xuất hiện, từng chi tiết đều nằm trong dự đoán của bọn họ.

Bao gồm cả việc Cao Mỹ Lệ sẽ nói gì với Liễu Tông Trạch, cùng lúc đó lặng lẽ hạ thuốc Cao Phong, còn cả vụ cố ý tông xe dưới lầu là kế điệu hổ ly sơn.

Lúc đó nếu Liễu Tông Trạch không xuống dưới, bọn họ đương nhiên còn kế hoạch khác.

Chuẩn bị vài kế hoạch, không ngờ lại thuận lợi như vậy, thật là thoải mái.

“Cậu Anh Hạo, cậu không biết chứ, tôi nghe Văn Lực nói, Liễu Tông Trạch suýt nữa đã đánh chết Cao Phong.”

“Trận đó, Cao Phong gần như không đánh trả lại, tôi đoán chừng chính anh ta cũng không biết có phải Cao Mỹ Lệ đã thực sự trao cái đó cho anh ta hay không?” Một tên thanh niên áo đen cười nói.

“Ha ha, đương nhiên! Tối nay ông đây sẽ chuẩn bị cho Cao Kình Thiên vài kế hoạch, đảm bảo không chút sơ hở.”

“Đừng nói Cao Kình Thiên chỉ là người bình thường, hôm nay anh ta dù có là thần, tôi cũng sẽ khiến anh ta rơi xuống vực sâu, không thể bò dậy được.”

Cao Anh Hạo cười lạnh một tiếng, che dấu vẻ tự tin trên mặt.

Dồn tất cả các thành viên cốt cán để lên kế hoạch, còn sợ Cao Phong không mắc mưu ư?

“Cao Kình Thiên nhất định sẽ cảm thấy sao mình có thể thua một đứa con gái.”

“Thực sự anh ta sẽ vĩnh viễn không ngờ tới, đằng sau Cao Mỹ Lệ còn có cả chúng ta.” Tam trưởng lão cười lạnh một tiếng.

Đại trưởng lão nghe vậy cũng nhẹ nhàng vuốt râu, bĩu môi nói: “Chỉ là một thằng nhóc mới hai mươi tuổi, con đường mà lão phu đã trải qua đương nhiên nhiều hơn cậu ta.”

“Nếu cậu ta không mắc mưu, vậy trừ khi cậu ta là thần rồi.”

Mỗi người trong đám Cao Anh Hạo đều biết rõ tối nay dù Cao Phong có làm gì cũng đều phải đối mặt với kế hoạch mới.

Nói cách khác, cho dù Cao Phong có tính toán gì đi chăng nữa, hôm nay nhất định sẽ không thoát.

“Chỉ là Liễu Tông Trạch không giết Cao Phong tại chỗ, thật có chút tiếc nuối.”

“Chúng ta lại không thể trực tiếp động thủ, thật sự đã bỏ qua cơ hội tốt như vậy.”

“Nếu Cao Phong chết trong tay Liễu Tông Trạch, nhà họ Diệp cũng sẽ tìm Liễu Tông Trạch tính sổ, không liên lụy gì đến chúng ta.”

“Cùng lắm thì hy sinh Cao Mỹ Lệ, chỉ là một quân cờ mà thôi, thích ném thì ném.”

Giọng điệu Cao Anh Hạo có chút tiếc nuối, nhưng khi nhắc tới Cao Mỹ Lệ lại không thèm đếm xỉa mà xua xua tay tay.

Giống như trong mắt anh ta, Cao Mỹ Lệ chỉ như loài sâu bọ mà thôi.

Bình luận

Truyện đang đọc