RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 3076

“Loạt xoạt.”

Trong tích tắc, vô số binh sĩ Phong Hạo không chút do dự xông lên.

“Bảo vệ anh Phong! Lên!”

“Mẹ nó! Giết ông đây trước đi rồi nói!

Từng người từng người binh sĩ Phong Hạo lần lượt xông lên, bao vây chặt chẽ bên cạnh Cao Phong.

Trực tiếp bảo vệ Cao Phong chặt chẽ từng lớp.

Không chỉ vậy, hàng trăm binh sĩ Phong Hạo đã giơ cao cánh tay chặn bầu trời che chắn cho Cao Phong khỏi tay súng bắn tỉa.

Với vô số cánh tay, tạo cho Cao Phong một không gian được che mưa chắn gió.

Cứ như thế, cho dù ở hướng nào, thậm chí ở phía trên cũng không thể làm tổn hại đến Cao Phong một chút nào.

Mấy trăm người đồng thời ủng hộ, giơ lên cao cánh tay, dùng thân thể của mình, dựng ra một cái lồng bảo vệ từ cơ thể người.

Ở trong hoàn cảnh này, tay súng bắn tỉa cao tay có chính xác đến đâu cũng không thể tìm thấy mục tiêu.

Qủa nhiên, tia hồng ngoại nhỏ trên người Cao Phong biến mất không dấu tích.

Tay súng bắn tỉa nếu muốn nổ súng, trước hết nhất định phải giải quyết hết từng cánh tay đang giơ lên kia.

Nhưng, tựa như Long Tuấn Hạo nói như vậy.

Anh ta có hơn mười nghìn người.

Nhưng một tay bắn tỉa, hoàn toàn không có hơn mười nghìn viên đạn.

Không lùi nửa bước, coi thường cái chết!

Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người đều chết lặng không nói nên lời.

Bọn họ không ngờ rằng, mấy người Long Tuấn Hạo không ngần ngại mà dùng thân mình chắn đạn cho Cao Phong.

Thầm chí bảo gồm ba nghìn binh sĩ đằng sau im lặng không nói lời nào mà cùng nhau đồng lòng.

Bỏ mọi thứ sang một bên, tình cảm sinh tử của mấy người Cao Phong khiến họ không khỏi sinh lòng ghen tị.

“Tuấn Hạo, mọi người lùi xuống đi!” Cao Phong nhàn nhạt nói.

“Anh Phong!” Long Tuấn Hạo mở to mắt hét lên

“Lui xuống!” Cao Phong nghiến răng nghiến lợi quát.

“Em! Được…”

Long Tuấn Hạo cắn chặt rặng, nhưng vẫn ra lệnh cho mọi người tản ra.

Chỉ là, vẫn theo sát bên cạnh bao vây lấy Cao Phong.

Nếu có bất kỳ tình huống bất thường nào, họ sẽ xông lên chắn mà không chút do dự nào.

“Tất cả những người nhà họ Diệp các người nghe thật rõ cho tôi!”

“Hôm nay, là tôi Cao Kình Thiên của nhà họ Cao, sẽ giết các người!”

“Cây kiếm thép này của tôi, sẽ vì vợ tôi Kim Tuyết Mai mà cùng tôi chiến đấu, đấu tới lúc nào các người chịu giao cô ấy ra thì thôi.”

“Nếu như khăng khăng không giao người, vậy thì, đánh đến chết mới thôi!”

Cao Phong giận dữ gầm lên một tiếng, sau đó nâng thanh kiếm của mình lên, một mình lao về phía đám người trong gia tộc nhà họ Diệp.

Lúc này bóng dáng Cao Phong trước mặt lộ ra sự cô độc, quả quyết, bi thương!

Vì đại nghĩa, tôi có thể bảo những thuộc hạ dừng tay.

Nhưng bản thân tôi tuyệt đối sẽ không lùi bước!

Lúc này, nước mắt của Phạm Thanh Nhiên đột nhiên trào ra.

Cuối cùng cô ta cũng chấp nhận một điều, cái tên Kim Tuyết Mai chiếm giữ một vị trí quan trọng đến mức nào trong trái tim Cao Phong.

Phạm Thanh Nhiên hay những cô gái khác đều không thể lay chuyển vị trí của Kim Tuyết Mai trong lòng Cao Phong.

Ngay cả khi có khuôn mặt xinh đẹp như hoa hậu, hay cho dù là thiên kim tiểu thư của nhà quyền quý, trong suy nghĩ của anh, đều không bằng một ngón tay của cô ấy.

Phạm Thanh Nhiên cuối cùng đã chấp nhận sự thật này.

Càng nhiều người trợn mắt há mồm kinh ngạc.

“Gia chủ lùi bước rồi!”

Bình luận

Truyện đang đọc