Chương 1131
Tâm trạng Vũ Hoàng Lê lúc này, căn bản không thế nào dùng từ ngữ để diễn tả được.
Cuối cùng ông ta đã hiểu được câu nói kia, hiểu rõ ý nghĩa của nó.
Rồng anh vĩnh viễn là rông.
Cho dù tạm thời là rồng sống ở nơi nước cạn, nhưng cuối cùng sẽ có một ngày sẽ bay lên trời.
Giống như khi ông ta gặp được Cao Phong ở khu ngoại ô đang phát triển của Thị trấn bi*n đ*ng này, lúc ấy tình cảnh của Cao Phong rất thê thảm, trong người không có lấy một đồng.
Bây giờ mới chỉ qua vài ngày ngắn ngủi, Cao Phong đã có mạng lưới quan hệ của mình.
Còn có quan hệ với dòng họ Nam Phương đỉnh cấp nữa.
Phải biết răng, Vũ Hoàng Lê đã xây dựng sự nghiệp ở Thị trấn bi*n đ*ng này mấy tháng rồi, vẫn chưa thể tạo quan hệ được với công ty nào tầm cỡ như Tập đoàn Đổng Thái.
Điều này khiến Vũ Hoàng Lê không thể không bội phục khả năng của Cao Phong.
“Tại sao không nói gì? Tôi có nói sai gì không?”
Nam Phương Minh Nguyệt dương dương đắc ý nhìn Cao Phong, cô ta cảm thấy, Cao Phong đến chỗ này là vì muốn gặp được cô ta.
“Tôi đã hẹn với bạn mình từ trước rồi.”
Cao Phong nhẹ nhàng giải thích một câu.
“Bạn anh?”
Nam Phương Minh Nguyệt sững sờ, sau đó cô ta quay đầu sang đánh giá Vũ Hoàng Lê một lượt.
Vũ Hoàng Lê vội vàng nở nụ cười chào cô ta một câu cô chủ Minh Nguyệt, sau đó lại giới thiệu sơ qua về bản thân.
Trên mặt Nam Phương Minh Nguyệt vẫn tỏ vẻ thờ ơ, nhưng trong lòng cô ta đã có chút kinh ngạc.
Cái tên Cao Vũ này, thân thiết với ông chủ của Công ty bất động sản Thịnh Thăng như vậy sao? Tuy rằng Công ty bất động sản Thịnh Thăng không thể xếp vào vòng luẩn quẩn giới thượng lưu của Thị trấn bi*n đ*ng này, nhưng mà nghe nói tài sản của ông ta cũng khoảng hai nghìn tỷ.
Ông ta gây dựng sự nghiệp ở Thị trấn Biến Đông này một thời gian rồi, cũng lấy được rất nhiều hạng mục lớn.
Khối đất trống kiếm lợi nhiều nhất ở khu ngoại ô đang phát triển kia, chính là hạng mục thuộc về Công ty bất động sản Thịnh Thăng.
Có lẽ Công ty bất động sản Thịnh Thăng còn chưa biết, mảnh đất trống kia sắp được chính phủ khai thác phát triển rồi.
Sau này, chắc chắn giá trị của mảnh đất trống kia sẽ tăng lên gấp mấy chục lần.2081811_2_25,60 Đến lúc đó, tài sản của Công ty bất động sản Thịnh Thăng cũng sẽ tăng thêm mười mấy lần.
cho nên mới nói, dù là năng lực cá nhân của Vũ Hoàng Lê, hay là tầm nhìn trong giới kinh doanh của ông ta, đều cực kỳ không tâm thường.
Tên Cao Vũ này, thế mà lại có thể quen được Vũ Hoàng Lê…
Nam Phương Minh Nguyệt nhíu mày lại, trong lòng vô cùng kinh ngạc.
Vốn dĩ trong mắt cô, Cao Phong chỉ là một kẻ nghèo nàn không có mạng lưới quan hệ, cũng không có bối cảnh, là kẻ nghèo vì tiên chuyện gì cũng làm.
Nhưng mà, từ Quan Dương tới Dư Văn Cường, bây giờ lại đến Tổng giám đốc của bất động sản Thịnh Thăng…
Từ bao giờ mạng lưới quan hệ của Cao Vũ đã lớn như vậy? Nếu như nói Dư Văn Cường có quyền thế, thì Vũ Hoàng Lê này lại đại biểu cho việc có tiền tài.
Cô ta đã từng nói với Cao Vũ, nói anh ta không có tiền tài, càng không có quan hệ, có quyền có thế.
Nhưng mà lúc này Cao Vũ lại có toàn bộ những thứ này.
Tuy rằng không phải là cao cấp, nhưng mà so với rất nhiều người, đã mạnh hơn không biết bao nhiêu lân.
Nam Phương Minh Nguyệt lại quan sát đánh giá Cao Phong vài giây nữa, đột nhiên cô ta không biết mình nên nói gì cho phải bây giờ.
Sắc mặt lạnh lùng và góc nghiêng đẹp mắt kia của Cao Phong, khiến tâm trạng cô ta rất phức tạp.
“Cao Vũ, rốt cuộc anh còn bao nhiêu bí mật mà tôi chưa biết?”
Nam Phương Minh Nguyệt chăm chú nhìn vào nửa gương mặt của Cao Phong, trong lòng yên lặng suy nghĩ.
Đột nhiên sau đó ánh mắt Nam Phương Minh Nguyệt lóe lên, cô ta chỉ vào mặt Cao Phong hỏi: “Cao Phong, mặt của anh làm sao vậy?”
Dưới cái nhìn chăm chú của Nam Phương Minh Nguyệt, cô ta phát hiện ra ở mép sát bên mặt Cao Phong có một miếng da dường như lồi lên.
Ban đầu Nam Phương Minh Nguyệt còn tưởng rằng, trước đó khi Cao Phong xảy ra tranh chấp với Dương Tuấn Minh, đã bị cào rách da.