RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 2088

“Trung tướng Long, anh là người chịu áp lực lớn nhất.” Trọng Dương Bình khẽ thở dài.

“Đây là trách nhiệm của tôi.” Diệp Thiên Long khẽ xua tay, sau đó nói: “Chuyện ở khu thương mại này, anh nhất định phải làm tốt, tuyệt đối không thể có sai sót.”

Nói xong, Diệp Thiên Long dừng lại, nói: “Bây giờ tôi phải cùng ông chủ đi tham gia cuộc họp dòng họ, bọn họ nhất định sẽ đem chuyện này ra phân xử.”

“Trung tướng Long, tôi đi cùng anh. “ Trọng Dương Bình vội vàng nói

“Không, anh chỉ cần làm tốt những chuyện trước mắt, không cần lo cho tôi.”

“Bọn họ xem tôi là quả hồng mềm mà nắn bóp, chỉ có thể nói là quá ngây thơ.” Diệp Thiên Long khẽ xua tay.

Trọng Dương Bình im lặng vài giây, sau đó gật đầu.

Nếu ngay cả Diệp Thiên Long “Bọn họ xem như quả hồng mềm mà nắn bóp, chỉ có thể nói bọn họ quá ngây thơ.” Diệp Thiên Long khẽ xua tay.

Vậy thì dù anh ta có ở đó cũng vô dụng.

Trên tầng cao nhất của khách sạn.

Tiểu Mai không nhanh không chậm, đem tin tức quan trọng về khu thương mại Kiên Thành, lần lượt giải thích một lần.

Thực tế, nhiều người đã biết thông tin này từ lâu.

Dù sao, khu thương mại Kiên Thành này là một miếng thịt béo bở, rất nhiều người đang nhìn chằm chằm vào nó.

“Tôi tin rằng tất cả các vị ở đất đều có hiểu biết toàn diện về Khu thương mại Kiên Thành, trong lòng cũng có tính toán của riêng mình.”

“Vậy Tiểu Mai tôi sẽ không nói thêm nữa, cuộc đấu thầu lập tức bắt đầu.”

“Tất nhiên, trước khi Khu thương mại Kiên Thành bắt đầu đấu thầu, sẽ có một số khu thương mại nhỏ và trung tâm mua sắm quảng trường để mọi người cùng đấu thầu.”

“Như vậy, các ông chủ cũng có thời gian đánh giá cẩn thận hơn về khu thương mại Kiên Thành.” Tiểu Mai khẽ cười, sau đó chậm rãi tiến lên hai bước.

Tất cả các quy trình, thoạt nhìn đều rất chính quy.

“Đây giống như một cuộc đấu giá.” Cao Phong lẩm bẩm.

“Đúng vậy, Anh Phong, bản chất cũng gần như vậy.” Thương Hồng Thành nhanh chóng đáp lại.

“Anh Cao Phong, hầu hết những khu thương mại và trung tâm mua sắm nhỏ này đều là của những doanh nghiệp đã phá sản, không có khả năng trả nợ, nên đã bị tịch thu.” Lê Đức Minh lên tiếng giải thích.

Cao Phong gật đầu, sau đó tìm một vị trí thoải mái, tựa đầu vào lưng ghế, nhắm mắt nghỉ ngơi.

Với sự giúp đỡ của tập đoàn Hà Đô và chi nhánh phía Bắc của Emperor Maple Alliance, anh không quan tâm đến các trung tâm mua sắm nhỏ.

Mục tiêu duy nhất là khu thương mại Kiên Thành.

Ngay sau đó, cuộc đấu thầu bắt đầu diễn ra.

Mặc dù trung tâm mua sắm hay con phố mua sắm có diện tích tương đối nhỏ nhưng vẫn có nhiều người tranh nhau.

Ở nơi này, cho dù là một mảnh đất trống, bạn cũng không biết nó đáng giá bao nhiêu, huống chi là một khu trung tâm đã được xây dựng.

Hơn nữa, những chỗ này đều là sản nghiệp bị tịch thu, thời điểm đấu thầu, so với giá trị của chính nó thấp hơn rất nhiều, mua được chắc chắn sẽ có lời.

Vì vậy từ lúc bắt đầu đấu thầu, toàn bộ hội trường đã vô cùng sôi động, âm thanh ra giá liên tiếp không ngừng.

Phương thức đấu thầu này giống như đấu giá, nhưng cùng đấu giá có khác biệt rất lớn.

Dù sao thì, những món đồ cổ kia cũng chỉ là giá trị sưu tầm.

Còn những khu mua sắm thương mại này, phát triển hàng ngày, đó là tiền thật, vào tay là có thể kiếm tiền a…

Cho nên, những cổ vật đó sẽ thông qua cuộc đấu giá, nhưng những trung tâm mua sắm này hay tương tự, không có cái gọi là thông qua đấu giá.

Trong quá trình này, Cao Phong không để ý tới tình hình hiện tại, chỉ yên tĩnh nhắm mắt nghỉ ngơi.

Mãi cho đến khi khu mua sắm cuối cùng đã được mua và đến lượt khu thương mại Kiên Thành, Cao Phong mới từ từ mở mắt ra.

Xem bọn họ biểu diễn lâu như vậy, cuối cùng đã đến lúc anh ra trận?

“Anh Phong, anh muốn ra tay sao?” Thương Hồng Thành thận trọng hỏi.

Bình luận

Truyện đang đọc