Chương 1217
Có những lo lắng về Kim Tuyết Ngọc và anh còn lo lắng cho cả Kim Tuyết Mai nữa.
Nếu như Cao Bằng đã quyết định ra tay, vậy thì anh ta nhất định sẽ không buông ta cho Kim Tuyết Ngọc đâu.
“Anh Phong à, có thể là…
có thể là mẹ vợ của anh cũng ở một bên ủng hộ chuyện này đấy.
Tôi chỉ là nhờ người tìm hiểu mà thôi.”
Lý Khải Kiệt dừng lại một chút rồi lại nói tiếp, dù sao đây cũng là chuyện trong gia đình của Cao Phong, anh ta cũng không nên nói nhiều.
Nghe đến đây, đột nhiên Cao Phong nắm chặt bàn tay lại.
Cuối cùng thì trong lòng Cao Phong cũng hiểu được suy nghĩ thật sự của Kiều Thu Vân.
Cô ta muốn làm hết tất cả mọi thứ, thậm chí cô ta còn không hề thương tiếc mà lấy sinh mạng của Cao Phong để uy hiếp Kim Tuyết Mai, làm cho cô phải quay trở về thành phố Hà Nội.
Không chỉ có lý do đó đâu, cô ta còn bảo Kim Tuyết Mai phải rời khỏi Cao Phong càng xa càng tốt.
Bây giờ xem ra mục đích cuối cùng của cô ta vẫn là muốn lợi dụng Kim Tuyết Mai, cô ta muốn khiến cho Kim Tuyết Mai phải phụ thuộc và dựa dẫm vào quyền lực của Cao Bằng.
“Anh Phong này, tôi chỉ là muốn nói với anh chuyện này thôi, có một số chuyện tôi cũng không muốn nhúng tay vào quá nhiều, như vậy sẽ không tốt cho đôi bên.”
“Cho dù Tập đoàn Thế Giới của chúng tôi có ra tay đi chăng nữa thì chúng tôi cũng không dám làm gì Cao Bằng cả, nhiều nhất là chỉ có thể kéo dài một chút thời gian mà thôi.”
Lý Khải Kiệt thở dài một hơi rồi nói.
Còn Cao Bằng thì nói như thế nào đây, dù sao thì anh ta cũng là con cháu của nhà họ Cao ở Đà Nẵng.
“Tôi biết mà.”
Cao Phong gật đầu,dường như trong lòng anh bị đè nén bởi một sự phẫn nộ đến khó tả.
Không chỉ có sự phẫn nộ đối với Kiều Thu Vân, mà còn có sự phẫn nộ đối với Cao Bằng nữa.
Tính cách của Cao Bằng là như thế nào chứ, Cao Phong vô cùng biết rõ chuyện này.
Nếu như anh cứ luôn buông lỏng cảnh giác như thế, vậy thì cả hai người Kim Tuyết Ngọc và Kim Tuyết Mai đều sẽ gặp phải nguy hiểm mất.
Nói cách khác, chỉ cần Cao Bằng vẫn còn ở đây, tất cả mọi thứ ở thành phố Hà Nội sẽ không thế giữ được sự an toàn nữa.
Cao Phong im lặng không nói gì gần một phút, sau đó anh mới hít sâu một hơi rồi nói: “Anh Khải Kiệt à, bây giờ tôi sẽ quay về thành phố Hà Nội ngay trong đêm nay.”
“Anh Phong ơi, đây không phải là quyết định đúng đắn đâu.”
Lý Khải Kiệt không có điều gì để khuyên ngăn Cao Phong cả, anh ta chỉ là nói ra những suy nghĩ chân thành ở trong lòng minh thôi.
Bây giờ với lực lượng mà Cao Phong đang nắm trong tay, vốn dĩ anh không có cách nào để chiến đấu với Cao Bằng.
Trừ khi anh muốn triệu tập tất cả thành viên vốn có của Liên minh Đế Phong cùng nhau về tập trung ở thành phố Hà Nội.
Nhưng mà tất cả những chuyện này nhất định phải có rất nhiều thời gian thì mới có thể làm được.
Nếu như các thành viên có trong Liên minh Đế Phong quay về đây, vậy thì sẽ không có cách nào để dự đoán được tình hình của Kim Tuyết Ngọc nữa.
“Tôi đã quyết định rồi!”
Cao Phong nghiến chặt răng rồi nói.
Lý Khải Kiệt chỉ im lặng trong vài giây, sau đó anh ta mở miệng nói: “Vậy thì tôi sẽ dốc hết sức lực của mình để giúp anh ngăn cản Cao Bằng.”
Cao Phong nghe thấy vậy, anh tắt máy điện thoại rồi trực tiếp đi ra ngoài.
Hai người Vũ Hoàng Lê và Khúc Đại Minh đã nhìn thấy Cao Phong rồi, bọn họ đang chuẩn bị nói gì đó với anh nhưng cuối cùng lại bị anh làm cho sửng sốt.
Lúc này, sắc mặt của Cao Phong trở nên âm trầm như nước lặng, từng bước đi của anh càng mang theo một khí chất gì đó khiến cho người ta sợ hãi.
Giống như trong thân thể anh đang ẩn giấu một con quái thú vô cùng hung dữ và mạnh mẽ vậy, dường như con quái thú ấy muốn phá tan tấm thân thế này đế chạy ra ngoài.
Cái khí thế hung hãn cường đại khiến cho người ta sợ hãi này cũng làm cho người khác cảm thấy khiếp sợ đến vô cùng.
“Anh Phong ơi, anh…”
Lúc này đột nhiên Khúc Đại Minh đứng bật dậy.