RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 1958

Cao Phong trầm đột nhiên trầm giọng xuống, anh hung hăng giơ chân lên, giẫm thẳng vào ngực của thanh niên này.

“Bụp! Rắc rắc!”

Xương sườn ở trước ngực của anh ta bị gãy ra, đâm thẳng vào trong tim của thanh niên, rất nhiều, rất nhiều máu phun ra.

“Ư…” Thanh niên này tức giận chết đi được.

“Ai, ai là người phái cô đến.” Cao Phong nhìn về phía của cô gái áo đỏ kia.

“Tôi… Bọn tôi không thể nói ra tin tức, phản bội thầy được!”

Cô gái áo đỏ cắn chặt hàm răng trầm tư một hồi rồi nói.

“A, vậy thì cô cũng đi chết luôn đi.”

Hai mắt Cao Phong lúc này lạnh như băng, không có chút gì gọi là thương hoa tiếc ngọc, từ dưới đất nhặt lên một cây dao găm, đi đến phía của cô gái áo đỏ đang ngồi kia.

“Anh, anh muốn làm gì, a!!”

“Phụp!Phụp!”

Cô gái áo đỏ còn chưa kịp nói dứt lời, Cao Phong đã liền cầm con dao găm chọc một phát, đâm thẳng vào đùi của cô gái áo đỏ.

Máu tươi xuyên thấu qua áo đỏ tuôn ra, khiến cho quần áo màu đỏ kia càng trở nên lộng lẫy hơn rất nhiều.

“Là Cao Anh Hạo của nhà họ Cao ở Đà Nẵng!!”

Cô gái áo đỏ đau đớn không thể chịu đựng được, hét lên ngay lập tức.

“Quả nhiên là anh ta!”

Cao Phong chậm rãi rút con dao găm vào, xoa xoa chùi sạch bàn tay có dính máu trên bộ quần áo của cô gái áo đỏ đi, sau đó mới đứng lên.

Xem ra, Nhà họ Cao ở Đà nẵng bây giờ mặc dù không còn hùng mạnh như trước nữa, nhưng lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa béo, theo tin tức bây giờ bọn họ vẫn đang rất kinh khủng.

Cao Phong vừa tới nội thành được mấy ngày, bọn chúng đã xác định ngay được vị trí của Cao Phong luôn.

Thậm chí, còn mời những người cực kì hung bạo đến từ nước ngoài để giết Cao Phong đúng thật là không đơn giản chút nào.

Gia thế nhà họ Cao không thể nào khinh thường được.

Cao Phong vừa nghĩ vừa một bên châm một điếu thuốc rồi lặng lẽ hút.

Cao Anh Hạo đã phái người đến nội thành này rồi, vậy chắc chắn là anh ta cũng đã biết Cao Phong sẽ đến nội thành rồi.

Chắc hẳn với tình hình của những con rắn mất đầu không có thủ lĩnh ở Hà nội này rồi, chắc hẳn anh ta cũng đã biết.

Trong hoàn cảnh như thế này, liệu Cao Anh Hạo có nhìn ra không, có đủ tầm nhìn để tàn phá hết cả cái Hà Nội này không?

Cao Phong càng nghĩ, trong lòng càng lo lắng hơn.

Cũng chẳng bao lâu sau, Khổng Duệ Chí dẫn người đến đây, xử lý hậu sự ở bên này, còn Cao Phong thì lái xe rời đi.

Có Khổng Duệ Chí ở đây, tất cả mọi chuyện đều có thể giải quyết một cách êm đẹp, sạch sẽ không vết tích.

Khi trở về đến nhà, Cao Phong liền gọi điện thoại ngay cho Lâm Bạc Triệu nói hết sự tình vừa rồi, hơn nữa còn cùng nhau bàn bạc để tìm ra một kế hoạch tiếp theo.

“Cậu Phong à, trước tiên anh nên chú ý đến bản thân mình trước đi, để tôi sẽ tìm cách phái một vài người nữa tới.” Lâm Bạc Triệu nghe xong trong lòng cực kì sửng sốt, cũng không thể nào nghĩ tới được rằng tai mắt của nhà họ Cao này thực sự quá nhạy bén.

“Không sai, tất cả người của nhà họ Cao đều có thể cầm súng, cũng không thể nào mà vận chuyển vũ khí vào thẳng trong thủ đô như vậy được, anh hẳn là cũng biết việc kiểm soát vũ ở thủ đô này là chặt chẽ đến như thế nào rồi đúng không?” Cao Phong khẽ lắc đầu.

Bình luận

Truyện đang đọc