RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 3814

Cao Phong chậm rãi phủi tàn thuốc, nhìn Mạnh Tuấn Phi nói.

“Nhưng mà…” Mạnh Tuấn Phi vẫn muốn nói gì đó, thì bị Cao Phong xua tay cắt ngang.

“Anh Mạnh yên tâm, tôi có thể hàng phục Tam Giác Vàng.”

“Tôi có thể hàng phục Tam Giác Vàng giáp Nam Cương, thì đương nhiên có thể giúp anh hàng phục Cảnh Đông.”

“Anh có ân cứu mạng đối với tôi, cho nên vị trí bá chủ Cảnh Đông này, tôi chắc chắn sẽ cho anh ngồi lên.”

“Tin tưởng tôi, tôi sẽ không đánh trận chiến không nắm chắc.”

Cao Phong nghiêm túc nói như vậy, trái lại khiến Mạnh Tuấn Phi cảm thấy yên tâm hơn không ít.

“Được! Được!”

Mạnh Tuấn Phi do dự gần mười giây, vẫn nghiến răng nói: “Đến lúc đó cậu lại sắp xếp, cậu nói phải làm như thế nào, chúng tôi sẽ làm như thế đó.”

“Mạnh Tuấn Phi tôi, còn có trăm nghìn binh sĩ, toàn bộ đều nghe theo hiệu lệnh của cậu.”

Cao Phong cười gật đầu, trong đầu nhanh chóng suy nghĩ gì đó.

Lúc này anh, thật sự đang đợi.

Đợi cơ hội cuối cùng kia đến.

“Cộp cộp cộp.”

Ngay sau đó, Long Tuấn Hạo bước lên cầu thang, nhanh chóng chạy lên.

“Anh Phong, bên Nam Cương mọi chuyện đã sẵn sàng.”

Long Tuấn Hạo không đợi đứng vững, đã trực tiếp kêu lên.

Cao Phong lập tức an tâm, sau đó nhẹ giọng hỏi: “Chắc chắn an toàn chứ?”

“Chắc chắn ạ! Không có bất cứ vấn đề gì.”

Long Tuấn Hạo gật đầu, giọng điệu nghiêm túc trả lời.

“Được! Bên Tam Giác Vàng thì sao? Cường đạo Nam Cương làm ra động tác gì?” Cao Phong gật đầu hỏi lại.

“Hiện giờ cường đạo Nam Cương đã hợp thành đại liên minh Nam Cương, cả cường đạo Nam Cương đều là thành viên trong liên minh.”

“Hơn nữa Đức Khánh đang chiêu mộ binh lính, cưỡng chế thu phục những thế lực nhỏ vốn không tham dự tranh chấp.”

“Hiện giờ đại liên minh Nam Cương, nghe nói đã có trăm nghìn đại quân.”

Long Tuấn Hạo liếc mắt nhìn Mạnh Tuấn Phi một cái, vẫn rất để ý tới ông ta.

Cao Phong quan sát biểu cảm của Long Tuấn Hạo một lát, trong lòng có chút không nói gì, nhưng cũng không nói gì thêm.

Xem ra tất cả mọi chuyện, đều đang dựa theo ý nghĩ của anh, tiến hành đâu vào đấy.

“Cường đạo Nam Cương, vậy mà còn có nhiều người như vậy sao?”

Mạnh Tuấn Phi nghe thấy thế trái lại sửng sốt, có chút không tin hỏi.

“Ai biết được, có khả năng là phô trương thanh thế.”

Long Tuấn Hạo xua tay áo, giọng điệu tùy ý trả lời.

Mạnh Tuấn Phi nhẹ nhàng gật đầu, không hỏi nhiều nữa.

“Hiện giờ Đức Khánh phái hai mươi nghìn người, lại đóng quân ở bên cạnh nơi tiếp giáp Tam Giác Vàng.” Long Tuấn Hạo tiếp tục báo cáo.

Cao Phong nghe thấy thế khẽ gật đầu.

Xem ra Đức Khánh chuẩn bị dùng hai chục nghìn cường đạo Nam Cương làm mồi dụ, sau đó dụ dỗ đám Liễu Tông Trạch qua đó?

Chỉ cần Liễu Tông Trạch dám dẫn người qua đó, e rằng cái gọi là mười vạn “cường đạo Nam Cương”, sẽ lập tức bao vây tấn công đám Liễu Tông Trạch sạch sẽ.

Nhưng mà Liễu Tông Trạch chắc chắn sẽ không ngu như vậy.

Cho nên hành động lần này của Đức Khánh xem như vô dụng.

Hay là nói, đây chỉ là kế hoạch sơ bộ của bọn họ, sau đó chắc chắn còn có kế hoạch khác nữa.

“Anh Phong, lại có tin tức gửi tới.”

Long Tuấn Hạo nhìn thoáng qua di động, lập tức ngẩng đầu nói: “Năm phút trước, Đức Khánh phái mười nghìn người, lẻn vào khu vực Tam Giác Vàng.”

Cao Phong nghe thấy thế thì sửng sốt, vừa định nói chuyện, thì bị Mạnh Tuấn Phi cướp lời.

Bình luận

Truyện đang đọc