RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 4255

“Còn một cơ hội cuối cùng, người này, các người có giao ra hay không?”

Cao Phong cầm cờ chiến cắm vào mặt đất, một tay nắm lấy cờ chiến hỏi.

“Chúng tôi chưa gặp người ấy.”

Một tên cầm đầu Tây Vực cắn răng im lặng vài giây, vẫn là bước lên một bước nói.

“Tôi không quan tâm các người gặp hay chưa.”

“Hôm nay, tôi là đến tìm các người đòi người.”

“Từ đông sang tây, tôi phải lật tung cái đất Tây Vực này lên.”

“Người chặn giết người, thần chặn giết thần!”

“Hoặc là các người đứng sang một bên xem tôi lật tung lên.”

“Hoặc là chắn ngay trước mặt tôi, bị tôi giết sạch sẽ.”

Cao Phong vừa nói vừa chậm rãi rút ra một con dao dắt ở eo.

Một con dao với tạo hình khác biệt, ánh sáng lạnh lẽo lóe lên, khiến người ta phát lạnh toàn thân.

“Ba!”

Cao Phong từ từ nâng dao lên, bắt đầu đếm ngược thời gian.

Đám người Tây Vực cắn răng im lặng, bọn họ không biết Cao Phong có cái gan xông vào đây không.

Có lẽ, là không nhỉ?

Dù sao, mặc dù liên minh Phong Hạo cường đại, nhưng nơi này cũng không phải đất nhà của bọn họ.

Từng khu đều có hơn ba trăm nghìn người, muốn san bằng hơn năm trăm nghìn người Tây Vực, chỉ là kẻ ngốc nói nhảm mà thoi.

Cho nên, bọn họ đánh cược Cao Phong không dám hạ lệnh tấn công.

“Một!”

Đúng lúc này, thời gian Cao Phong đếm ngược đã hết.

“Giết cho tôi!”

Lời của Cao Phong vừa dứt, dao thép sắc bén trong tay đón gió mà chém xuống.

“Giết!”

“Giết!”

“Giết!!”

Trong phút chốc, lửa giận đè nén trong lòng bấy lâu của các binh sĩ Phong Hạo lập tức phun ra tiếng gào thét chấn động.

“Tạch tạch tạch tạch tạch!”

“Pằng pằng pằng! Ầm!”

“Pằng! Ầm ầm!”

Nháy mắt, âm thanh chém giết cùng khói lửa dâng lên rung chuyển cả bầu trời.

Vô số viên đạn không ngừng bắn ra từ họng súng.

Họng súng vẫn còn bốc lên khói lửa, viên đạn đã gấp gáp bắn ra.

Biến thành ngàn vạn viên đạn hội tụ lại với nhau, đó quả thực là đang dùng vô số đạn hình thành một tấm lưới dày đặc.

Mà lúc này, tấm lưới to ấy lại đang nhằm vào đám cường đạo Tây Vực, đổ ập xuống đó.

Tây Vực gần một trăm nghìn tên cường đạo nháy mắt bị choáng váng tại chỗ.

Cao Phong này, thật sự nói đánh là đánh?

Anh ta thật sự muốn đối địch với Tây Vực sao?

“Xì xì! Xì xì!”

Ngay giây phút đám cường đạo Tây Vực còn đang thất thần, vô số viên đạn đã bắn lên người bọn họ.

Một lượt đạn bắn ra, hàng cường đạo Tây Vực đứng trước nhất đồng loạt trúng đạn ngã xuống.

Giống như đang gặt lúa vậy, từng hàng từng hàng lúa bị ngã trên mặt đất.

“Fuck!”

Mà những người cầm đầu các thế lực lại vắt giò lên cổ chạy trối chết, trực tiếp trốn vào chỗ cuối cùng của đội ngũ.

Cao Phong này hoàn toàn không làm theo bình thường!

Làm gì có như thế này, một câu không nói xong đã trực tiếp khai chiến rồi?

Điều này căn bản không hợp quy tắc.

Bình luận

Truyện đang đọc