RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 4132

Đôi mắt Gorden lóe sáng, sau đó dùng cằm chỉ phía trước nói.

Cao Phong căn bản không chú ý tới ánh mắt của Gorden, mà vô cùng kích động tiến lên.

“Chìa khóa ở chỗ tôi.”

Gorden cũng đi theo, nói với Cao Phong.

Cao Phong chậm rãi xoay người, lấy chìa khóa trong túi Gorden.

“Tốt nhất là mày đừng động vào một cọng lông tơ của cô ấy.”

“Nếu không, tao có chục ngàn phương pháp hành hạ mày.”

Cao Phong nghiến răng, sau đó chuẩn bị mở cửa phòng.

Ngay lúc này, bỗng nhiên Gorden xoay người, chạy về phía ngọn núi to phía sau cửa.

“Mẹ kiếp! Tên ngu ngốc kia muốn chạy! Đứng lại!”

“Lại chạy tao nổ súng!”

Mấy trăm binh sĩ Phong Hạo ở phía sau sửng sốt, sau đó đuổi theo.

Cao Phong cũng đột nhiên xoay người, nhìn thoáng qua cửa phòng, nghiến răng vẫn không đuổi theo Gorden.

Chỉ cần tìm được Kim Tuyết Mai, Gorden không là gì.

“Các cậu đuổi theo.”

Cao Phong xua tay áo, trực tiếp xông tới cửa phòng, lấy chìa khóa ra mở cửa phòng.

“Tuyết Mai!”

Cửa phòng vừa mở ra, Cao Phong lập tức kêu lên một tiếng.

Chỉ là không có bất cứ âm thanh đáp lại nào.

Trong lòng Cao Phong thấp thỏm, nhìn một vòng quanh phòng.

Căn phòng này không rộng, cách trang trí cũng đơn giản, chỉ có một cái giường đơn, nhìn vô cùng đơn sơ.

Quan trọng nhất chính là, trong phòng này không có một quỷ ảnh, đâu có bóng dáng của Kim Tuyết Mai?

“Tuyết Mai?”

Bỗng nhiên Cao Phong hét to một tiếng, không ngừng vang vọng trong phòng.

“Con mẹ mày!”

“Mày dám lừa tao!”

Cao Phong đá bay cánh cửa, xoay người đuổi theo.

Mà lúc này Gorden đang nhấc chân chạy như điên, phía sau có một trăm binh sĩ Phong Hạo đang không ngừng đuổi theo.

Lúc này Gorden bày ra hết sức lực để chạy trốn, dù sao đây là đang lẩn trốn bảo vệ tính mạng!

Cho nên tốc độ của anh ta đạt tới cực hạn, khiến binh sĩ Phong Hạo không đuổi kịp.

“Mẹ kiếp! Chó già Gorden, mày đứng lại cho tao!”

Lúc này đầu Cao Phong ong ong, cũng nhấc chân chạy như điên đuổi theo Gorden.

Nhưng anh không gọi thì không sao, vừa mới kêu lên, Gorden lại càng tăng tốc độ, sắp chạy vào trong rừng.

Một khi để anh ta chạy vào trong nơi này, chỉ sợ khó mà tìm được anh ta.

“Anh Phong, có cần nổ súng không?”

Một binh sĩ Phong Hạo, lúc này nghiến răng kêu lên.

Cao Phong có chút do dự, lúc này anh còn chưa tìm được Kim Tuyết Mai.

Mà tung tích của Kim Tuyết Mai chỉ có Gorden biết, nhỡ đâu bắn trúng đầu anh ta, bắn chết, vậy thì thật sự khó mà tìm được Kim Tuyết Mai.

“Bắn cho tôi!”

Cao Phong nghiến răng, nhận lấy khẩu súng tiểu liên, sau đó trực tiếp quỳ một gối xuống, nâng khẩu súng lên.

Ngắm trúng đích, cách xa hơn ba trăm mét, Cao Phong tự tin nổ súng.

“Pằng pằng pằng!”

Liên tục ba phát nhanh chóng, viên đạn lao nhanh mà ra.

“Vù vù vù!”

Ba viên đạn giống như mọc mắt, lập tức bắn trúng người Gorden.

Bình luận

Truyện đang đọc