RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 3217

“Buổi trưa ở nhà họ Diệp mở tiệc, tẩy trần cho Cao Phong, đồng thời cũng chúc mừng con gái tôi trở về nhà họ Diệp.”

“Xin mời các vị, xin đừng ghét bỏ.” Diệp Thiên Long tiến lên một bước, hướng về phía mọi người cười nói.

“Chủ nhân nhà họ Diệp đã nói như vậy rồi, chúng ta nhất định ở lại đây ăn cơm.”

“Tuyệt đối không dám ghét bỏ, chúng ta nhất định ở đây chờ tiệc rượu nhà họ Diệp.”

“Đúng, tẩy trần cho anh Phong, chúc mừng cô Tuyết Mai về nhà.”

Mọi người đều khoát tay cười vui, bầu không khí vui vẻ náo nhiệt.

Diệp Thiên Long gật đầu, sau đó mang Cao Phong cùng Kim Tuyết Mai, cùng nhau đi tới hậu viện nhà họ Diệp.

Còn Trọng Dương Bình đưa đám người Long Tuấn Hạo, tham quan trong vườn hoa nhà họ Diệp.

Tuy nói vườn tược nhà họ Diệp chiếm diện tích lớn, tuy kém hơn trang viên nhà họ Đặng ở ngoại ô, nhưng diện tích cũng không nhỏ.

Mọi người biết Cao Phong mấy người có việc phải làm, cho nên đều thức thời không quấy rầy.

Lúc này, ở hậu viện nhà họ Diệp.

Ông cụ Diệp ngồi nhàn nhã trong trường kỷ, trước mặt là bàn trà.

Một thân một mình, lẳng lặng thưởng thức trà.

Mà Vũ Siêu cũng đã bình phục vết thương, đứng yên lặng ở cách đó không xa.

Lúc này, ông cụ Diệp đưa lưng về phía mọi người, một mình thưởng thức trà, thản nhiên như không.

Diệp Thiên Long đi phía trước, Cao Phong cùng Kim Tuyết Mai đi theo sau lưng.

Nhìn ông lão phía xa, trong lòng Kim Tuyết Mai cũng ưu tư phức tạp.

Dẫu sao, ông già kia, là ông nội của Kim Tuyết Mai cô.

Bất luận ông ta đã từng làm cái gì, nếu không có ông ta cũng sẽ không có Diệp Thiên Long, cũng sẽ không có Kim Tuyết Mai cô.

Dẫu sao, một giọt máu đào hơn ao nước lã, tình thân là thứ không cách nào tẩy xóa, cho dù là ai đều không cách nào dửng dưng.

“Cha, con đưa Tuyết Mai về rồi đây.”

Diệp Thiên Long nhìn bóng lưng ông cụ Diệp, lúc này mới lên tiếng.

Ông cụ Diệp nhẹ khẽ gật đầu, bất quá cũng không xoay người.

“Trở về thì trở về thôi.”

“Tôi nói mấy câu, cậu cùng Tuyết Mai đều nghe cho rõ đây.”

“Chuyện năm đó, quá khứ cũng đã qua, bây giờ tôi cũng không muốn nói nhiều.”

“Tuyết Mai trở về nhà họ Diệp, nhất định phải nhận tổ quy tông, đổi họ thành Diệp, sau khi đổi tên thì ghi vào gia phả.”

“Ngoài ra, sau này nó cũng phải sống ở nhà họ Diệp, thân là cháu gái lớn dòng chính nhà họ Diệp, không thể tùy ý chạy loạn bên ngoài.”

Ông cụ Diệp nói những lời này, giọng điệu rất bình tĩnh.

Nhưng ý ẩn chứa trong đó, lại vô cùng cường thế.

Tựa như những chuyện này, ông ta đã suy nghĩ từ rất lâu.

“Cha, chúng ta không phải là thương lượng xong rồi sao?”

“Sao bây giờ cha lại bỗng nhiên đổi ý?” Diệp Thiên Long khẽ cau mày, giọng có chút không vui.

Ông cụ Diệp hừ lạnh một tiếng, nói: “Người nhà họ Diệp, không họ Diệp làm sao được?”

“Lúc trước cha nhất thời không nghĩ thông suốt, sau chuyện này cha càng nghĩ càng thấy không được.”

“Chuyện này, cứ theo lời cha nói mà làm.”

Kim Tuyết Mai mím môi, nói: “Vậy cha mẹ nuôi nuôi tôi lớn thành người, cũng uổng công nuôi dạy sao?”

“Nhà họ Diệp, ban cho tôi sinh mạng đúng là sự thật.”

“Nhưng mạng sống của tôi, là nhà họ Kim bảo vệ, ông cụ nhà họ Kim đối với tôi, là thật lòng đối xử.”

“Kim Tuyết Mai tôi vẫn giữ nguyên quan điểm, tôi trước kia họ Kim, bây giờ họ Kim, sau này, cũng chỉ có thể họ Kim.”

Kim Tuyết Mai nói những lời này, vẫn vô cùng cường thế.

Căn bản không có ý thương lượng.

Kim Tuyết Mai biết rất rõ, không có nhà họ Diệp, cũng không có cô trên đời.

Nhưng sau khi cô đến thế giới này, từ nhỏ đến lớn, hơn hai mươi năm cuộc đời, đều là nhà họ Kim nuôi lớn cô thành người.

Bình luận

Truyện đang đọc