RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 2922

Đúng là Cao Phong cố ý bắt đầu ra tay từ những thế lực ngầm kia, cũng coi như giúp đỡ bên trên một chút.

Nhưng chuyện này không có nghĩa là Cao Phong không dám đụng đến bọn họ.

Tự tin quá mức, luôn luôn phải trả giá thật lớn.

Mà cái giá phải trả, rất nhanh đã đến.

Quận Hối Từ, thành phố Đà Nẵng.

Khu biệt thự quận Hối Từ, là khu nhà giàu vô cùng nổi tiếng khắp thành phố Đà Nẵng.

Thành phố Đà Nẵng này, dù không thể phồn hoa thịnh vượng như thủ đô, nhưng cũng được xem là tấc đất tấc vàng, kinh tế cực kỳ phát triển.

Đừng nói tới các tòa nhà ở khu dân cư quận Hối Từ, giá trung bình cũng phải chín chữ số trở lên.

Những khu biệt thự này, giá trị lại không biết lên đến bao nhiêu nữa.

Người có thể sống tại khu biệt thự quận Hối Từ này, thân phận chắc chắn không phú thì quý.

Biệt thự, nhà vườn, sân riêng, cái gì cần có đều có, nhìn cực kỳ cao cấp.

Trong một biệt thự có diện tích cực lớn, thậm chí còn có cả bể bơi nhân tạo.

Một người đàn ông trung niên và một cô gái hai mươi tuổi đang ngồi trên ghế sô pha nhìn điện thoại di động.

Người đàn ông trung niên ấy cũng được xem như là một nhân vật có máu mặt ở trong giới thượng lưu của thành phố Đà Nẵng.

Mai Hoàng Thiên, dưới ngọn cờ của tập đoàn có tổng tài sản lên đến hơn 10 triệu tỷ.

Cho dù cả bảng xếp hạng nhà giàu ở cả thành phố Đà Nẵng cũng có thể trụ vững ở trong top năm.

Này là danh xứng với thực, một nhà vô cùng giàu có.

Mà cô gái khoảng chừng hai mươi tuổi đứng trước mặt ông ta, đó là con gái của ông ta, Mai Quỳnh Như.

Nhắc tới dòng họ Mai là nhớ tới mối quan hệ sâu xa có chút vi diệu với nhà họ Cao.

Mai Quỳnh Như và Cao Phong cũng đã từng được đính hôn từ bé.

Chỉ là sau này Mai Quỳnh Như cảm thấy coi thường Cao Phong, thế nên cô ta mới lập tức nói với bên thông gia, một tay khước từ mối hôn sự từ bé này.

Dù sao thì khi ấy Cao Kình Thiên của nhà họ Cao, ai mà chẳng biết anh là một tên vô dụng chứ?

Ngoại trừ đi tố cáo với ông cụ Cao, thì chẳng được cái tích sự gì cả.

Dù anh là con cháu chính thống của nhà họ Cao nhưng mà anh lại chẳng có địa vị nào ở trong nhà họ Cao, ngay cả mẹ ruột của anh còn không thèm đoái hoài gì đến anh.

Thế nên thậm chí là Mai Quỳnh Như còn thà nguyện lấy Cao Dương chứ không chịu sống chung với Cao Phong.

Nhưng mà trước đây, khi Cao Anh Hạo tổ chức tang lễ cho Cao Phong, Mai Quỳnh Như cũng có đi theo Mai Hoàng Thiên đến đảo nhà họ Cao.

Đúng lúc đó thì Cao Phong quay về.

Ngày hôm đó, tên vô dụng – Cao Kình Thiên đã quay trở lại.

Cũng ngày hôm ấy, Cao Phong đã lộ ra phong thái tự tin và thực lực mạnh mẽ, điều này đã để lại một ít ấn tượng sâu sắc ở trong lòng của Mai Quỳnh Như.

“Quỳnh Như, sao con vẫn chưa đi ngủ? Mấy chuyện này con cũng không giúp gì được đâu.” Mai Hoàng Thiên ngẩng đầu lên mà hỏi cô ta.

Nhan sắc của Mai Quỳnh Như xinh đẹp tuyệt trần, dáng người của cô ta lại vô cùng cân đối, một lọn tóc khẽ rũ xuống.

Nghe thấy lời này của Mai Hoàng Thiên, Mai Quỳnh Như ngẩng đầu lên mà hỏi ông ta: “Cha, cha nói xem, Cao Kình Thiên và Cao Anh Hạo, người nào thắng ạ?”

“Chắc chắn là Cao Anh Hạo! Hải phận của nhà họ Cao vốn dĩ là nơi mà khi đó ông cụ nhà họ Cao đã lựa chọn kỹ lưỡng.”

“Ông cụ Cao là người nào chứ? Đánh trận còn nhiều hơn việc cha ăn cơm, ánh mắt của ông ấy không phải là người bình thường có thể sánh được.”

“Chỗ đó dễ thủ khó công, chỉ cần Cao Anh Hạo không phải là kẻ ngu thì có thể cầm cự được.”

“Huống hồ nhà họ Cao còn có chống lưng ở bên thủ đô, Cao Kình Thiên chắc chắn không phải là đối thủ của cậu ta.”

Mai Hoàng Thiên cũng không hề nghĩ ngợi gì mà nói với giọng điệu vô cùng tự tin.

“Vâng…” Mai Quỳnh Như gật đầu một cái, sau đó cô ta mở miệng nói: “Nhưng mà Cao Kình Thiên đã bị cảnh cáo là không được phép tùy tiện bước vào hải phận của nhà họ Cao nữa rồi mà.”

“Lần này anh ta vẫn dám tới đó tiếp, chẳng lẽ anh ta không sợ phía trên trừng phạt sao? Hay là, anh ta cũng có chỗ dựa vững chắc rồi?”

Bình luận

Truyện đang đọc