Chương 4100
“Ông đây đối xử với chúng mày không tệ, vậy mà chúng mày dám phản bội ông đây?”
“Mạc Nhĩ, Davis, không phải trong đầu chúng mày đầy nước tiểu đấy chứ?”
Gorden hét lên giận dữ với đám người xung quanh, ngăn người thanh niên kia mở trói cho Cao Phong.
Thành viên của quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu kia vốn định mở trói cho Cao Phong, mà lúc này dừng lại theo bản năng.
Dù sao bọn họ ở bên cạnh Gorden thời gian không ngắn, uy tín của Gorden ở trong lòng bọn họ, tương đối lớn.
Bây giờ Gorden tức giận, cả đám bọn họ không nhịn được run sợ trong lòng.
Trong lòng Cao Phong cũng có chút sốt ruột, dù sao những người này đều là thuộc hạ của Gorden.
Tuy tạm thời bị anh khống chế, nhưng vẫn còn là người của Gorden!
Nhỡ đâu bị Gorden kéo về lần nữa, vậy thì Cao Phong hoàn toàn mất đi cơ hội.
“Nhanh cởi cho tôi.”
Cao Phong khẽ nhíu mày, giọng điệu trở nên cường thế.
“Không thể cởi!”
Người thanh niên kia vừa định ra tay, Gorden lại đột nhiên quát to.
Người thanh niên vội vàng dừng tay, đứng tại chỗ không dám nói lời nào.
Lúc này giữa Cao Phong và Gorden, xem như rơi vào giằng co.
Anh có thủ đoạn uy hiếp những người này, nhưng dư uy của Gorden vẫn còn đó!
Trong lúc này, hai bên rơi vào trong giằng co.
Chỉ xem cán cân trong lòng những người kia, sẽ nghiêng về bên nào.
Một khi có người dẫn đầu, vậy thì sẽ có vô số người đi theo tâm lý chung.
Cho nên hiện tại trong lòng Cao Phong vô cùng khẩn trương, đồng thời trong lòng Gorden cũng rất khẩn trương.
Hiện giờ Gorden cũng không có thời gian hỏi chuyện gì xảy ra, ông ta muốn dùng tốc độ nhanh nhất giải quyết, kéo những người này về bên mình lần nữa.
“Mạc Nhĩ, nghĩ xem ông đây tốt với cậu như thế nào!”
“Người khác không có tư cách đi làm nhiệm vụ, các cậu có tư cách, sau đó trở về đạt được lượng lớn khen thưởng.”
“Bao gồm mấy ngày hôm trước đi tấn công doanh trại đóng quân của Tengger, nhiệm vụ đơn giản như vậy, tôi cũng giao cho các cậu, trở về lại chia cho cậu không ít tiền đúng không?”
“Cậu Kim cho tổng cộng một triệu đô la, tôi chia cho các cậu tám trăm nghìn đô la, còn chưa đủ sao?”
Gorden nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, những lời nói ra rất có lực.
Mà hai nghìn thành viên của quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu cũng hơi rủ họng súng xuống, rơi vào im lặng.
“Sao tôi nghe nói, cậu Kim cho quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu không chỉ một triệu nhỉ?”
Cao Phong hừ lạnh một tiếng, hỏi Gorden.
“Mày có ý gì?”
Bỗng nhiên Gorden quay đầu nhìn về phía Cao Phong, tốc độ tim đập nhanh hơn.
Quả thật là cậu Kim không chỉ cho số tiền ấy, Kell cầm tổng cộng sáu triệu đô la tới.
Nhưng ông ta nói với thuộc hạ, cậu Kim chỉ cho một triệu đô la.
“Theo tao được biết cậu Kim ra giá tám triệu đô la, sao đến chỗ mày, lại thành một triệu đô la rồi?”
Trên gương mặt Cao Phong tràn ngập nụ cười lạnh, mở miệng chất vấn Gorden.
Mà hai nghìn thành viên của quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu, cùng nhìn về phía Gorden.
“Mẹ nó nói linh tinh! Rõ ràng là chỉ có sáu triệu, lấy đâu ra tám triệu, mày…”
Gorden phản bác theo bản năng, nhưng nói được nửa, đột nhiên câm miệng lại.
“Ồ… Hóa ra là sáu triệu…”
Trên mặt Cao Phong tràn ngập nụ cười mỉa.
Mà lúc trước đám thành viên của quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu còn vô cùng cảm động, cũng lập tức mất đi cảm động, thay vào đó là phẫn nộ.
Họng súng vốn hơi rủ xuống lại nâng cao lên.
“Cởi cho tôi.”
Cao Phong rèn sắt khi còn nóng, lúc này nói với người thanh niên bên cạnh.
“Dạ!”