RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 2817

Hơn nữa, lần này là do nhà họ Phạm và nhà họ Diệp ở thủ đô cùng gây áp lực, bọn họ càng không dám không tuân theo.

Cho dù là làm việc hay nói chuyện với Cao Anh Hạo đều đã có người sắp xếp.

Nhà họ Diệp thực ra không trực tiếp đứng ra giúp Cao Phong hủy diệt nhà họ Cao, nhưng nếu cần trợ giúp thì bọn họ sẽ ra tay không chút do dự.

Tất cả mọi sự sắp xếp đều có bóng dáng và sự can thiệp của Cao Phong.

Cao Anh Hạo làm sao biết được, chỉ số EQ và IQ hiện nay của Cao Phong.

Từ nhỏ anh đã âm thầm chịu đựng bao năm, bị gia tộc ruồng bỏ, chịu cảnh đầu đường xó chợ, hơn ba năm chịu sự chế giễu, khinh thường, anh sớm đã quen với sự thay đổi của cuộc sống và sự nham hiểm của lòng người.

Sau này, anh du lịch đến thị trấn bi*n đ*ng, sau đó trà trộn vào Thủ đô.

Trên đường đi, gặp qua đủ dạng người và vô số chuyện.

Tầm nhìn và IQ hiện nay của Cao Phong đã vượt qua ngoài sự tưởng tượng của Cao Anh Hạo.

Trong cuộc tấn công thành phố Đà Nẵng lần này, Cao Phong đã bố trí rất nhiều chân trong, có thể nói là vô cùng toàn diện.

Cao Anh Hạo có nghĩ vỡ đầu cũng không nghĩ được, Cao Phong của hiện nay đã lớn mạnh đến vậy.

Ngay cả những người lãnh đạo của thành phố Đà Nẵng có quan hệ tốt với nhà họ Cao cũng bị Cao Phong tùy ý sai khiến.

Rất nhanh số vũ khí mạnh mà bên trên cấp cho nhà họ Cao đã được gom lại một chỗ, người đàn ông trung tuổi cử người kiểm tra lại số lượng rồi bắt đầu chuyển lên tàu.

“Cậu Anh Hạo, chúng tôi đi trước đây, ngày khác chúng ta lại nói chuyện sau.”

Người đàn ông trung tuổi cười sâu xa, xoay người lên thuyền rời đi.

“Anh Hạo, chúng ta giao nộp nhiều vũ khí mạnh như vậy thật sự có chút thiệt!”

Cao Dương ở phía sau Cao Anh Hạo, có chút tiếc nuối mà nói.

“Đó có nhằm nhò gì, hiện nay Cao Kình Thiên đã chết, cần vũ khí mạnh làm gì?”

“Hơn nữa, cậu nghĩ tôi thật sự không còn vũ khí mạnh hay sao? Ha ha.”

Cao Anh Hạo cười lạnh, vuốt cằm nói.

“Tiếp tục tiệc mừng! Uống rượu!”

Cao Anh Hạo trầm mặc vài giây, sau đó thét lớn với mọi người.

Người đàn ông trung tuổi nói rồi, một khi có bất cứ động tĩnh gì sẽ lập tức báo cho anh ta.

Nếu đã như vậy thì anh ta còn gì để lo lắng?

Vui vẻ!

Nhất định phải thật vui vẻ!

Thành phố Hà Nội.

Khác với cảnh náo nhiệt ở hải phận nhà họ Cao, thành phố Hà Nội hôm nay yên tĩnh một cách lạ thường.

Trong khoảng thời gian này, thành phố Hà Nội cũng vô cùng sóng gió, xảy ra biết bao nhiêu chuyện.

Nhưng sau trận mưa đêm qua, tất cả dường như đã kết thúc.

Nắng dịu, không chói chang.

Không gian yên tĩnh và thanh bình.

Gần giống như bình yên sau cơn giông bão.

Nhưng ai mà biết được đằng sau vẻ bình yên ấy có phải là sóng gió ngầm hay không?

Khu quy hoạch ngoại thành.

Trong phòng của Kiều Thu Vân.

“Xoạt!”

Một mình Kiều Thu Vân ngồi trên ghế, cầm cuốn lịch lên và nhẹ nhàng xé một tờ.

Nhìn thấy ngày tháng trên cuốn lịch, Kiều Thu Vân đột nhiên ngẩn người, sau đó nhanh chóng cầm điện thoại lên xem.

Thì ra hôm nay là sinh nhật của mình ư?

Nhưng, từ khi Kim Tuyết Mai được sinh ra, bà ta gần như không bao giờ tổ chức sinh nhật nữa.

Nhưng ít nhất trước kia còn có Kim Ngọc Hải và hai chị em Kim Tuyết Mai đón sinh nhật cùng mình.

Ngay cả Cao Phong sau khi ở rể tại nhà họ Kim, mỗi năm khi đến ngày sinh nhật của Kiều Thu Vân cũng sẽ nấu một bữa ăn thật thịnh soạn.

Bình luận

Truyện đang đọc