RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 3880

Cao Phong nói trắng ra, tuyên bố thẳng vào vấn đề.

“Cảm ơn anh Phong!”

“Cảm ơn anh Phong!”

Mọi người đều vô cùng kích động.

“Mẹ nó! Trâu bò!”

Long Tuấn Hạo nhìn phong thái lúc này của Cao Phong, không nhịn được tán thưởng một câu.

Lực kêu gọi cường đại như vậy, thủ đoạn khiến đối phương gia nhập như vậy, thật sự khiến người ta kính nể.

“Vừa rồi người anh em kia nói không sai!”

“Ở trong lòng tôi, các cậu là binh sĩ!”

“Từ hôm nay trở đi, các cậu không còn là cường đạo ở Cảnh Đông nữa, mà là binh sĩ chính quy!”

“Là người của khối tập đoàn Phong Hạo tôi, binh sĩ Phong Hạo!”

“Từ nay về sau, các cậu sẽ vào sinh ra tử với Phong Hạo.”

“Người nào động vào các cậu, người nào nhục nhã các cậu, thì chính là nhục nhã cả khối tập đoàn Phong Hạo chúng tôi.”

“Hãy nhìn xem, hai trăm nghìn binh sĩ Phong Hạo tôi, sẽ đòi lại công lý cho các bạn.”

Cao Phong nói ra những lời này, toàn trường lại càng nhiệt huyết sôi trào.

“Khối tập đoàn Phong Hạo!”

“Khối tập đoàn Phong Hạo!”

Hơn trăm nghìn binh sĩ cùng hò hét rung trời, giọng nói đinh tai nhức óc.

“Tôi không nhiều lời nữa.”

Cao Phong nhìn đồng hồ một lát, nói: “Trở về nghỉ ngơi ba tiếng.”

“Ba tiếng sau, tập hợp lại ở nơi này, phát động tổng tiến công.”

“Đợi chúng ta đánh hạ Nam Cương, lại nâng cốc chúc mừng ở bên kia!”

Mọi người đều gật đầu, miệng không ngừng hưởng ứng theo.

“Giải tán!”

Cao Phong ra lệnh một tiếng, mọi người đều tản đi.

Còn tám trăm người thanh niên mặc đồ đen kia, Mạnh Tuấn Phi nghĩ đến việc giết gà dọa khỉ, khiến người khác coi đây là bài học.

Nhưng Cao Phong thì bảo Long Tuấn Hạo xử lý riêng đám người này.

Cho dù thế nào đi chăng nữa, những người này từng kề vai sát cánh trên chiến trường với trăm nghìn binh sĩ kia.

Giết chết những người này ở ngay trước mặt bọn họ, khó tránh khỏi sẽ khiến bọn họ có cảm xúc một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ.

Hiện giờ sắp diễn ra cuộc chiến, chắc chắn không thể làm như vậy.

Hiện giờ Mạnh Tuấn Phi đối với những lời Cao Phong nói, đó là nói gì nghe nấy, lúc này gật đầu đồng ý.

Mỗi người đều trở về nghỉ ngơi, Cao Phong cũng quay trở về phòng, liên lạc với Liễu Tông Trạch.

“Anh Phong.”

Điện thoại mới vang lên, Liễu Tông Trạch ở bên kia đã nghe máy.

“Tên nhóc cậu nhanh thật đấy?”

Cao Phong có chút sững sờ, e rằng Liễu Tông Trạch còn chưa đi ngủ, bây giờ đã muộn như thế này.

“Ha ha, có phải sắp phát động tổng tiến công hay không?”

Liễu Tông Trạch dụi mắt, vội vàng hỏi.

Hiện giờ anh ta đang ngủ trên đài quan sát, cho nên có thể nhận điện thoại trước tiên.

“Nhanh! Hiện giờ chúng ta đối chiếu thời gian trước.”

“Bây giờ tôi nói, cậu nghe, đây là kế hoạch tác chiến kế tiếp của chúng ta.”

Cao Phong gọi điện thoại cho Liễu Tông Trạch, gọi khoảng chừng gần một tiếng.

Tất cả chi tiết, cùng với mỗi một chỗ phối hợp, từ tổng thể cho tới chi tiết nhỏ, tất cả đều sắp xếp cẩn thận.

Đây cũng là lần đầu tiên, Cao Phong nói hết kế hoạch của mình ra cho Liễu Tông Trạch.

Liễu Tông Trạch chỉ có thể cảm thán một tiếng, tự thẹn không bằng.

Hiện giờ đã định ra kế hoạch, chỉ đợi cuộc chiến cuối cùng.

Bình luận

Truyện đang đọc