Chương 3754
“Ngày ấy tôi đàm phán với John, ông ta xem như đã rơi vào trong cái bẫy của tôi rồi. Nhìn qua thì bọn họ đã kiếm được lợi, nhưng trên thực tế một yêu cầu mà tôi đưa ra đó, đã bóp chết toàn bộ hành động của bọn họ. Cậu cho rằng ngày ấy chúng ta làm rõ ràng như vậy, thì ông ta sẽ không nghi ngờ mối quan hệ giữa khối tập đoàn Phong Hạo và chúng ta hay sao? Ông ta chắc chắn sẽ nghi ngờ, nhưng lại không có bất cứ tác dụng gì hết. Bởi vì giao ước không cho phép phát động hỗn chiến quy mô lớn này, không chỉ nhằm vào Nam Cương và Tam Giác Vàng mà còn nhằm vào hai bên chúng ta.”
Diệp Thiên Long giơ bàn tay lên, châm một điếu thuốc, cười khà khà và bảo.
Vu Chính Bình cẩn thận suy nghĩ, mà lại càng có nhiều người hơi bối rối hơn khi nghe xong.
Ông Trần hơi gõ lên mặt bàn, đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Thiên Long.
“Chẳng trách… chẳng trách cậu lại không cho Cao Phong trở về vào lúc này. Cậu sợ John nghi ngờ mối quan hệ giữa tập đoàn Phong Hạo và Việt Nam, sau đó phái người tới đối phó với cậu ta đúng không? Mặt khác, cậu đặt ra giao ước không cho phép phát động hỗn chiến quy mô lớn, cũng là để bảo vệ các chiến sĩ của khối tập đoàn Phong Hạo!”
Ông Trần cuối cùng cũng hoàn toàn hiểu ra, không nhịn được mà cảm khái.
Lúc trước, sau khi Diệp Thiên Long đàm phán với John xong, đã định ra giao ước này, thực ra có rất nhiều người đều có chút bất mãn.
Tại sao?
Bởi vì nhân số của khối tập đoàn Phong Hạo vượt xa binh lực của cường đạo Nam Cường rất nhiều. Nếu đôi bên nổ ra đại chiến thì cường đạo Nam Cương chắc chắn không phải là đối thủ. Cho nên Diệp Thiên Long đặt ra giao ước này, nhìn từ ngoài mặt thì nó tương đương với việc tiêu diệt ưu thế của khối tập đoàn Phong Hạo. Nhưng cho đến tận bây giờ, ông Trần mới hiểu ra, Diệp Thiên Long còn có dụng ý khác!
Có giao ước này ở đây, cho dù đám người John nghi ngờ mối quan hệ giữa khối tập đoàn Phong Hạo và Việt Nam, thì cũng không thể dùng sức mạnh quân đội để đối phó với khối tập đoàn Phong Hạo. Một khi động vào thì đó chính là phá hủy quy tắc, quân đội Việt Nam có đánh bọn họ cũng xem như là chuyện hợp tình hợp lý. Diệp Thiên Long làm như vậy, không chỉ bảo vệ được Cao Phong, mà còn bảo vệ được khối tập đoàn Phong Hạo!
Đúng thật là một công đôi việc!
“Ha ha, John đó có chút đầu óc, nhưng ông ta sốt ruột lập công, nên chỉ nhìn thấy tình hình trước mắt, mà lại không nghĩ sâu hơn. Tôi đoán hiện giờ ông ta chắc chắn chỉ hận không thể tự vả mình hai phát.” Diệp Thiên Long cười lạnh, rút một điếu thuốc ra một cách vui vẻ.
Hiện tại ông Trần chỉ muốn chửi một câu.
“Cậu và Cao Phong, rốt cuộc thì đầu óc của hai người các cậu phát triển như thế nào vậy? Tôi nói cho hai người biết, Trần Thiên Tung tôi khi còn trẻ cũng không hề kém hơn hai người đâu nhé. Chỉ có điều hiện tại tôi già rồi, cho nên có hơi không theo kịp tiết tấu của người trẻ tuổi mà thôi, nếu không tôi còn cần cậu nhắc nhở nữa sao?”
Ông Trần giả bộ thản nhiên khoát tay, nhưng trên thực tế trong lòng lại đang nghĩ, Diệp Thiên Long và Cao Phong, cha vợ con rể liên thủ lại, thật đúng là quá khủng khiếp, quá đáng sợ! Có hai người này ở đây, còn phải băn khoăn việc lớn không thành được chắc?
Lo lắng Việt Nam không thể đất nước thái bình, dân chúng yên ổn được sao?
“Trung tướng Diêp, chúng tôi hiểu rồi.”
“Chúng tôi ủng hộ suy nghĩ của ông, cũng ủng hộ cách làm của ông.”
Những lời nói của Diệp Thiên Long, xem như đã hoàn toàn thuyết phục được mọi người.
“Dương Bình, ông nói tình hình hiện tại ở Nam Cương cho mọi người một lần đi.”
Diệp Thiên Long hơi phất tay, rồi ngồi xuống uống một hớp trà.
Trọng Dương Bình lập tức đi lên, báo cáo một vài chuyện trọng điểm cho mọi người một lần.
“Đông minh Tây minh gì đó này, nếu liên thủ lại với nhau, thì khối tập đoàn Phong Hạo sẽ gặp nguy hiểm sao?”
Lâm Thừa Khải gãi đầu bảo: “Lúc trước, khối tập đoàn Phong Hạo đánh du kích với bọn họ, là lợi dụng thực lực của bọn họ quá phân tán. Mà hiện tại bọn họ đã liên thủ lại với nhau, khối tập đoàn Phong Hạo chắc chắn không thể dùng loại phương pháp đó được nữa. Hơn nữa, lẽ nào bọn họ không biết, dùng cách của khối tập đoàn Phong Hạo để đối phó với khối tập đoàn Phong Hạo hay sao?
Giọng nói của anh ta rất nhẹ, đưa ra quan điểm của mình.
“Cậu sai rồi, thành công của khối tập đoàn Phong Hạo là không thể làm lại, người bên cạnh cũng không có cách làm làm lại được.” Trọng Dương Bình liếc mắt nhìn anh ta, hơi lắc đầu và đáp.
“Một, bọn họ không đủ đoàn kết, hai, bọn họ không có lá gan tùy tiện giẫm chân vào Tam Giác Vàng.”
Ông ta thản nhiên cười và bảo: “Thứ ba và cũng chính là điểm quan trọng nhất, bởi vì khối tập đoàn Phong Hạo là của Cao Phong.”
Một câu nói khiến mọi người lập tức lắc đầu, cười một cách bất đắc dĩ.
Câu nói thứ ba của ông ta mới được xem là câu tổng kết chân chính!
Việc này hoàn toàn không cần phải giải thích quá nhiều, hai chữ Cao Phong này đủ để giải thích tất cả rồi.