RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 2246

Mặc dù lúc này, tay anh đang bị còng tay khóa lại. Nhưng mà chỉ bằng những người này thì cũng không dễ động vào anh.

“Ầm!”

Một đạp trúng thẳng bụng. Tên cao to đột nhiên bị tấn công liền bị lùi lại mấy bước, phanh lại liền đụng trúng phải thân xe.

“Xí, thằng nhóc này cũng có tí sức mạng đấy…” Tên cao to đưa tay xoa bụng, hít một ngụm khí lạnh nói.

“Ui da, đây là mày đang muốn bọn tao giúp mày thả lỏng gân cốt trước phải không?”

Một tên cao to khác cười lạnh, sau đó đột nhiên giơ nắm đấm lên, ngang nhiên đưa về phía Cao Phong.

Chiếc xe ở phía sau cũng lập tức mở cửa xe, hết thảy mấy tên cao to đều đồng loạt đi xuống, nhảy về phía Cao Phong đánh tới tấp.

Cao Phong hừ lạnh một tiếng, tiếp nhận đòn tấn công của bọn họ.

Anh không động tay với những nhân viên kia, không có nghĩa là cũng sẽ không động tay với những tên côn đồ lưu manh này.

“Bốp.”

Một tên cao to bị một nắm đấm giáng xuống, bắp thịt trên cánh tay đều run rẩy, thoạt nhìn có vẻ rất mạnh.

Theo bản năng, Cao Phong đưa hai tay ra tấn công nhưng lúc này mới ý thức được rằng hai tay mình đang bị còng tay thép giữ lại, căn bản không thể làm gì được cả.

Vì vậy, Cao Phong bèn tương kế tựu kế, đột nhiên kéo cùi chỏ ra, gượng ép đỡ lấy nắm đấm này.

“Ầm! Rào!”

Nắm đấm của tên cao to kia đập trúng phải còng tay thép ở giữa hai tay của Cao Phong.

Còng tay liên tục phải chịu những đòn tấn công mạnh mẽ, cổ tay Cao Phong bị còng tay làm cho đau đớn.

Nhưng tên cao to này lập tức dừng tất cả động tác lại, ánh mắt cũng trợn to, sau đó kêu gào như lợn bị chọc tiết.

“A! A! Con mẹ nó.”

Tên cao to vội thu tay về, trong miệng không ngừng kêu gào thảm thiết.

Anh ta đánh trúng còng tay mấy phát, sau đó còn bị dây xích của còng tay rạch ra mấy vết thương.

Lúc này, vết thương bắt đầu hở miệng, máu tươi không ngừng chảy ra như nước. Cảm giác đau đơn này không thể dùng một từ ngữ nào để hình dung được.

Nhưng Cao Phong cũng chẳng thèm nhìn anh ta lấy một cái. Đối với Cao Phong, một người đã từng giết trên mười người mà nói, lúc này tâm tính của anh đã có rất nhiều sự thay đổi rồi.

Đã từng vào sinh ra tử không ít lần rồi, anh sẽ còn quan tâm đến việc đánh người khác trọng thương nữa hay sao?

Trong mắt anh, người muốn đối phó với anh đều là người chết.

Cho nên sau khi Cao Phong đỡ một chiêu đó thì liền chuyển hướng đánh những tên còn lại.

“Ầm! Bịch!”

Dường như là Cao Phong không thể dùng được bàn tay, cho nên, đôi chân dài không ngừng đạp.

Đối diện với những tên cao to này, cơ thể ai ai cũng đều rất vạm vỡ, khôi ngô. Cánh tay của họ cũng phải to hơn người trưởng thành bình thường đến cả một vòng.

Nhưng mà ở trước mặt Cao Phong lại biến thành những con cọp giấy.

Cao Phong cứ mỗi người một đá, không được thì lại thêm một đá nữa. Chẳng mấy chốc, những kẻ này đã nằm la liệt trên mặt đất, kêu gào thảm thiết.

“Đm, phải dùng cách cứng rắn thôi.”

Một tên cao to cuối cùng mắng anh một câu, sau đó đạp thẳng về phía Cao Phong.

Ánh mắt Cao Phong chợt lóe lên tia lạnh lẽo, né người tránh được, sau đó đột nhiên giơ hai cánh tay lên.

“Ầm ầm.”

Còng tay kêu lên một âm thanh vang dội. Cánh tay Cao Phong nhanh nhẹn vòng qua đầu tên này, trực tiếp siết cổ anh ta.

“Còn cử động nữa tao chỉnh chết mày luôn.”

Ánh mắt Cao Phong hung hãn như giống như dã thú, nhìn xung quanh rồi hừ lạnh.

Tim của tên cao to bị siết cổ bỗng nhiên đập nhanh hơn, cảm giác được còng tay đang siết cổ mình lạnh như băng mà khẽ rùng mình, cũng không dám thở mạnh.

“Đại ca, đại ca cứu em…”

Tên cao to nhìn về phía người thanh niên đang đứng ở trong kia, trong mắt đầy hốt hoảng.

Nhưng người thanh niên kia cũng không có ý định xuống xe, chỉ hạ cửa xe xuống rồi châm một điếu thuốc, lẳng lặng nhìn Cao Phong.

Bình luận

Truyện đang đọc