Chương 3831
“Ông sợ cái gì?”
“Cho dù Diệp Thiên Long phát hiện tôi làm trái với quy tắc, vậy đó cũng là chuyện giữa chúng tôi, không liên quan tới ông.”
John thấy Đức Khánh mãi mà không nói lời nào, không nhịn được nhíu mày nói.
“Khụ, dạ… Dạ.”
Đức Khánh ho khan một tiếng, vẫn gật đầu.
“Ông không cần phải sợ, tôi có nắm chắc mới bảo ông làm như vậy.”
“Chỉ cần ông giải quyết nhanh chóng, xử lý khối tập đoàn Phong Hạo, không cho bên Việt Nam thời gian kịp phản ứng.”
“Đến lúc đó gạo sống đã nấu thành cơm chín, Việt Nam còn có thể vì khối tập đoàn Phong Hạo bị đánh tan, mà khai chiến với chúng ta hay sao?”
Lúc này giọng điệu của John đã có chút không vui.
Nếu không phải ông ta không thể tự mình ra tay, ông ta đâu cần bảo Đức Khánh đi làm chuyện này?
Nhưng lâm trận đổi tướng, cũng không phải quyết định thích hợp.
Huống chi đám cường đạo Nam Cương, chắc chắn cũng sẽ nghe Đức Khánh.
“Nhưng mà ngài John, ngài để người của ngài cải trang thành binh sĩ Nam Cương, đi tấn công khối tập đoàn Phong Hạo.”
“Đến lúc đó ở trong mắt Việt Nam, đó chính là binh sĩ Nam Cương chúng tôi làm trái với quy định!”
“Cho dù Việt Nam bới móc, cũng chắc chắn sẽ lấy chúng tôi ra khai đao.”
Đức Khánh không phải là tên ngốc, lúc này phân tích tình hình ra.
Sau khi nói xong những lời này, trong lúc này, John thật sự không tìm được lời nào phản bác.
Dù sao Đức Khánh cũng nói sự thật.
Ở trong lòng John, Đức Khánh vốn là khẩu súng của ông ta mà thôi.
Có thể lấy ra giết người thì dùng một lát, không thể dùng thì trực tiếp vứt đi.
Nhưng những lời này chắc chắn không thể mở miệng nói.
Ít nhất bây giờ, vẫn không thể nói ra được.
“Ngài John, ngài còn ở đó không?”
Tim Đức Khánh đập nhanh hơn không ít, sau đó cẩn thận hỏi.
“Đức Khánh, tôi chỉ hỏi ông một câu.”
“Chuyện này, ông có thể làm hay không?”
John im lặng mấy giây, sau đó trực tiếp dùng giọng điệu cường thế hỏi.
“Hả?”
Bỗng nhiên Đức Khánh sửng sốt, ông ta không nghĩ tới John sẽ hỏi như vậy.
Không đợi Đức Khánh trả lời, John đột nhiên phát ra tiếng gầm gừ.
“Tôi nói cho ông biết, ông có thể làm thì ở lại, không thể thì cút ngay cho tôi!”
“Tôi còn nói cho ông biết, không có ông tôi vẫn có thể làm được.”
“Có rất nhiều người muốn làm chuyện này, tôi còn chưa cho bọn họ cơ hội!”
“Con mẹ nó nếu ông không biết quý trọng, vậy thì lập tức cút cho tôi, tôi không có ông thì vẫn làm được!”
John gầm thét như vậy, trực tiếp khiến Đức Khánh ngu ngơ tại chỗ.
Sau đó sắc mặt Đức Khánh lập tức trắng bệch.
Hiện giờ John là áo cơm cha mẹ của Đức Khánh đấy!
Nói lớn hơn nữa, hiện giờ John là bùa hộ mệnh của Đức Khánh và cả Nam Cương.
Nếu John thật sự mặc kệ bọn họ, vậy thì khối tập đoàn Phong Hạo tuyệt đối có thể dễ dàng giết sạch cường đạo Nam Cương.
Cho nên hiện giờ, Đức Khánh căn bản không dám đấu lại John.
“Ngài John, thuộc hạ không có ý này.”
“Thuộc hạ chỉ nói, làm như vậy có khả năng không thích hợp lắm, chúng ta phải bàn bạc kỹ hơn.”
“Thuộc hạ tuyệt đối không có ý muốn cãi lời ngài, ngài John trăm ngàn lần đừng hiểu lầm!”
Trái tim Đức Khánh đập nhanh hơn, nói năng lộn xộn giải thích.
“Hừ! Tôi không cần ông phân tích tình hình.”
“Tôi chỉ cần ông làm theo lời tôi nói, làm việc vô điều kiện không để ý lý do!”