Chương 3330
Cao Phong nói ba câu đơn giản, làm trong lòng Ông Trần càng phiền muộn.
“Những người kia nếu như bọn họ không rời đi, chính bọn họ cũng sẽ tổn thất vô số tài chính.”
“Tâm huyết các cậu phát triển lâu như vậy, cũng sẽ hủy hoại chỉ trong chốc lát, cuối cùng sẽ chỉ có thể làm lại từ đầu!”
Thân thể Ông Trần nghiêng về phía trước, vậy mà chủ động phân tích đúng sai cho Cao Phong.
Mà trong lòng Cao Phong, cuối cùng cũng chậm rãi buông lỏng.
Ông Trần nói như vậy, nói rõ trong lòng của ông ta, đã có chút luống cuống.
Đối mặt nhiều thế lực như vậy, đồng thời thả ra áp lực, đổi lại là ai, đều không thể duy trì bình tĩnh.
“Bọn họ, không sợ.”
“Chút tổn thất này, tôi có thể chấp nhận.”
Cao Phong chậm rãi đưa tay, cầm lấy điện thoại trên bàn, động tác rất là tùy ý.
“Cậu, quá ngây thơ!”
“Tôi cho cậu biết, giết người thì đền mạng, phạm tội đền tội, lưới trời lồng lộng, cậu không thoát nổi đâu!”
“Hôm nay cho dù là ai, đều không gánh nổi cậu!”
Ông Trần chỉ cảm thấy, tôn nghiêm của mình, nhận được khiêu khích cực lớn.
“Ông Trần, xem cái này…”
Lâm Thừa Khải hít sâu một hơi, lần nữa đưa điện thoại đến trước mặt Ông Trần.
Ông Trần và Cao Phong nhìn nhau gần nửa phút, lúc này mới chậm rãi quay đầu, nhìn về phía màn hình điện thoại.
Lượt tìm kiếm đầu tiên trên Twitter là “Cậu Phong, chờ anh trở về!”
Đồng thời cũng đã thành lập group fan trên Twitter, lượng đọc vượt qua sáu trăm triệu.
Group fan cậu Phong chờ anh trở về này, hội tụ rất nhiều thế lực được mời đến cuộc họp báo.
Trong khoảng thời gian ngắn khiến cả nước khiếp sợ.
Có người biết cậu Phong là Cao Phong.
Mà có người đang không ngừng suy đoán, cuối cùng vị cậu Phong này là ai?
Cùng lúc đó, rất nhiều diễn đàn và diễn đàn giao lưu ở nước ngoài cũng bắt đầu sôi nổi bàn bạc.
Năm phút ngắn ngủi, rất nhiều thế lực ở nước ngoài đều ném cành ô-liu này cho Cao Phong.
“Nước Mỹ hoan nghênh khối tập đoàn Đế Phong, khu phố thương mại Kiên Thành, và tất cả mọi người gia nhập.”
“Chúng ta sẽ vì mọi người giảm miễn thu thuế ba năm, dốc sức giúp đỡ xây dựng xí nghiệp của mọi người ở nước Mĩ.”
“Nước Anh hoan nghênh mọi người gia nhập, dốc sức giúp đỡ, giảm miễn thu thuế ba năm.”
“Nhật Bản hoan nghênh các vị gia nhập, có thể giảm miễn thu thuế năm năm!”
Trong một thời gian ngắn, giới thương nghiệp ở nước ngoài xảy ra chấn động rất lớn.
Khu vực nước Mĩ ở nước ngoài này, biểu đạt ý kiến rất đơn giản.
Đất nước Việt Nam không thèm nhưng chúng tôi rất hiếm.
Các người không muốn nhưng chúng tôi muốn.
Chẳng những chúng tôi sẽ dốc sức giúp đỡ những lực lượng này, mà chúng tôi còn giảm thuế miễn thuế cho bọn họ, tuyệt đối ủng hộ mạnh mẽ nhất.
Ông Trần nhìn thấy vậy, cuối cùng cũng im lặng.
Một lực lượng lớn như vậy, nếu cứ thế ra nước ngoài, tất nhiên sẽ khiến cho nền kinh tế trong nước xuống dốc.
Mà lực lượng này đi chỗ khác thì sẽ khiến lực lượng của đối phương đột nhiên tăng một lượng lớn.
Cứ như vậy, cứ kéo dài tình huống như thế, chẳng phải Việt Nam sẽ nhận lại đả kích càng lớn sao?
Không đợi ông Trần nói chuyện, thì có một tin tức nóng hiện lên.
“Nhà ngoại giao của nước Việt Nam ở nước Mĩ, phát biểu nói chuyện, có thể làm thủ tục di dân cho cậu Phong.”
“Đồng thời nước Mĩ sẽ tự mình ra mặt tiến hành bàn bạc với nước bên này, cử cậu Phong đi ra nước ngoài.”
Trong nháy mắt, tin tức này bùng nổ.
Vì một người, mà cường quốc như nước Mĩ lại muốn ra mặt?
Nhưng bất luận ai cũng biết, ba chữ cậu Phong này không chỉ riêng là một người đơn giản như vậy. Mà anh đại biểu cho rất nhiều tinh anh trong giới thương nghiệp, và rất nhiều lực lượng sản xuất hùng mạnh.