Chương 1549
Cao Bằng nhìn nhãn hiệu điếu thuốc, trong mắt lóe lên tia ghét bỏ, nhưng vẫn châm một điếu rồi hít vào một ngụm lớn.
“Nguyên nhân cái chết của ông nội, không đơn giản là chết vì bị bệnh.”
Câu đầu tiên mà Cao Bằng nói ra khiến trái tim Cao Phong run lên, nhưng sắc mặt của anh vẫn không thay đổi.
“Nói tiếp đi.”
Cao Phong giả vờ bình tĩnh nói.
“Cái chết của ông nội là do có người hãm hại.”
Cao Bằng quan sát vẻ mặt của Cao Phong rồi lại nói tiếp.
Trong lòng Cao Phong đột nhiên nổi lên một tia tức giận, tuy rằng trong lòng đã đoán trước được, nhưng lúc này lửa giận vẫn không kìm được mà bùng lên.
Điêu anh luôn băn khoăn chính là thân thế ông nội vẫn luôn khỏe mạnh, mỗi lần kiểm tra sức khỏe đều không có vấn đề gì.
Ngoài ra, bữa ăn của ông nội được ông Lâm đặc biệt chuẩn bị, thực đơn được vô số chuyên gia về chế độ ăn uống và dinh dưỡng phối ra.
Bất kể là phương diện dinh dưỡng hay sức khỏe, đều được kiểm tra kỹ lưỡng.
Cho dù ông nội thực sự bị bệnh, nhưng phương pháp chữa trị của nhà họ Cao tiên tiến như vậy, không thể nói chết là chết.
Nhưng lúc đó, ông nội ra ổi rất nhanh, Cao Phong thậm chí còn không được nhìn thấy ông lân cuối.
Và không lâu sau khi ông nội qua đời, Cao Phong đã bị những nhánh nhỏ của nhà họ Cao đuổi ra khỏi nhà, từ đó về sau, anh cũng không tiếp xúc lại với vấn đề này.
Vài tháng trước, khi Cao Phong quay lại nhà họ Cao, anh chỉ nhìn thấy bài vị của ông nội mà thôi.
Nghĩ đến đây, Cao Phong đột nhiên nhớ tới tấm bản đồ kho báu cùng chiếc chìa khóa nhỏ tỉnh xảo kia.
Ban đầu, Kim Tuyết Mai lấy ra những thứ đó từ trong hộp đồ chơi của Cao Phong.
Sau khi Cao Phong lấy lại trí nhớ, anh vẫn tiếp tục đeo nó bên người.
Cao Phong cảm thấy rằng, có một bí mật lớn nào đó được giấu trong phòng của ông nội.
“Anh họ Cao Phong?”
Thấy vẻ mặt âm u của Cao Phong, Cao Bằng nhịn không khỏi hét lên một tiếng.
Cao Phong chậm rãi tỉnh táo lại, nói: “Cậu tiếp tục nói, không được bỏ qua bất cứ lời nào.”
“Anh họ Cao Phong, nếu như tôi nói ra, anh cũng đừng xúc động.
Cao Bằng tôi tôi thề với trời, điêu tôi muốn nói tiếp theo đây, hoàn toàn đều là sự thật.”
Cao Bằng chậm rãi giơ một tay lên trời thề độc.
Cao Phong khẽ cau mày nói: “Cậu nói trước đi.”
Cao Bằng chớp mắt, sau đó thấp giọng nói: “Ông nội là do Lâm Vạn Quân giết.”
“Râm!”
Cao Phong lập tức đứng dậy, năm lấy cổ Cao Bằng, dùng lòng bàn tay đấy Cao Bằng trực tiếp ngã xuống giường.
“Nếu anh dám xúi giục bất hòa, tôi sẽ giết anh ngay lập tức.”
Cao Phong nhìn chăm chăm Cao Bằng, lửa giận chôn sâu trong mắt.
Cao Phong thậm chí không tin lời Cao Bằng nói.
Nếu ngay cả Lâm Vạn Quân cũng muốn hại Cao Phong và ông của anh, vậy thì Cao Phong thật sự không biết trên đời này anh còn có thể tin tưởng ai nữa.
“Khụ khụ…”
Lúc này Cao Bằng không quan tâm đến vết thương đau đớn nữa, dùng sức tách lòng bàn tay của Cao Phong ra, miệng ho khan liên tục.
Cao Phong chậm rãi thả lỏng lòng bàn tay, để cho Cao Bằng có thể thở.
“Những gì tôi nói đều là sự thật, nếu là nói dối, sẽ bị trời đánh.”
Cao Bằng vẫn không thay đổi lời nói, vô cùng nghiêm túc.
“Con mẹ nó.”
Cao Phong thực sự rất tức giận, lại tát tiếp một cái, làm mặt Cao Bằng một lần nữa sưng lên.
“Cao Phong, cậu con mẹ nó đánh tôi nữa? Tôi nói là sự thật.
Cậu có tin hay không thì nó cũng là sự thật.
Ông nội chính là do Lâm Vạn Quân giết, người khác không biết, nhưng Cao Bằng tôi biết”
Cao Bằng trên mặt giễu cợt, trên mặt không có một tia sợ hãi.