RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 4602

“Fuck!”

Vô số người đều đồng loạt hét lên.

Đạp một cước khiến một người bay xa năm sáu thước, đang đùa gì thế?

Mày cho là đây là tu tiên ư?

Còn không chờ mọi người kịp phản ứng, Cao Phong xoay người, lại đá một cước.

“Ầm!”

Tên thanh niên bị đạp này đã nhanh chóng bay ra ngoài!

“Fuck!”

Tất cả những người đứng bên trong những phòng giam chung quanh, vốn không hứng thú với chuyện bên này, cũng phải đứng ra ngoài lan can để xem.

Sức của Cao Phong, thật là khiến vô số người khiếp sợ.

“Bộp!”

Toss vứt thuốc lá, bộp một tiếng rơi trên mặt đất.

Hôm nay anh ta đã nghe nói, Cao Phong hạ bệ hết phòng giam đó.

Lúc mới vừa nghe được, thậm chí anh ta cảm thấy có chút buồn cười.

Cao Phong chỉ có một người, có thể đánh được người nhiều như vậy?

Mà lúc này thấy sức mạnh của Cao Phong, anh ta mới khiếp sợ đến mức không nói được câu nào.

Đạp một cước đã khiến người khác văng ra ngoài năm sáu thước, lại chỉ sử dụng có một chân!

Cho dù hai tay bị còng, một người độc chiến với hơn hai mươi người, vẫn không rớt phong độ?

Toss vốn muốn mắng đám người Anh Dương là phế vật.

Nhưng lúc này anh ta không thể mắng được.

Bởi vì sức lực Cao Phong quá mạnh, thật sự là làm cho người nào cũng phải khiếp sợ.

Cái này tuyệt đối vượt qua phạm vi nhận biết của người bình thường!

“Đi chết đi!”

Cao Phong dựa lưng vào cửa sắt, lại thêm một cước nữa.

“A!”

Tên thanh niên kia hét lên một tiếng rất thảm, thân thể cứ thế mà bay ra ngoài, sau đó rơi trên mặt đất, rồi mất sức tại chỗ.

“Ầm!”

“Ầm!”

Chỉ thấy Cao Phong nhẹ nhàng, một cước một người, trong nháy mắt đã đánh gục được mười mấy người.

Hơn nữa mỗi một người bị đánh gục xuống, trong nháy mắt đều mất hết sức để chiến đấu, ngay cả đứng lên cũng không nổi.

“Cảm giác này làm sao lại giống như là đang đánh võ phiến vậy?”

“Đậu má! Cái tên Cao Phong này, cũng quá mạnh đi chứ?”

“Một cước đá bay một người, quá mạnh!”

Vô số người ở đây đều lên tiếng thán phục, trong lòng vô cùng rung động.

Dẫu sao những hình ảnh như vậy, bọn họ chỉ được thấy trên ti vi.

Còn chưa từng thấy qua ở thực tế!

Mà bây giờ, hình ảnh dùng một cước đá bay người như vậy xuất hiện rõ ràng trước mắt bọn họ.

“Chết tiệt! Nhào tới đi! Tất cả nhào tới đi!”

Toss không nhìn nổi nữa, lúc này mới nói với người ở bên trong phòng giam.

“Mẹ nó, ai cũng không được quản tao!”

“Đã nhiều năm rồi ông đây còn không bị người khác đánh như vậy, tao muốn thấy mày giỏi đến mức nào!”

Anh Dương từ dưới đất bò dậy, chạy về hướng Cao Phong lần nữa.

Nhưng một giây kế tiếp, Anh Dương lại bị đạp bay lần nữa.

“Tao cho các người cùng nhào lên! Cùng nhào lên nghe rõ chưa!”

Toss nhìn vô cùng tức giận, lại hét lớn.

Nhưng Anh Dương đã lên tiếng, những người đó vẫn có chút do dự.

“Con mẹ nó, tao cho phép các người cùng nhào lên!”

Bình luận

Truyện đang đọc