RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Tự mình đặt vận mệnh của cả tập đoàn Thiên Long lên trên tay chàng trai trẻ tuổi Cao Phong này, đây đâu chỉ đơn giản là việc làm lúc kích động, mà chính là việc chỉ có kẻ ngu mới làm!

Mặc dù Cao Phong cũng là con cháu nhà họ Cao ở thành phố Đà Nẵng, nhưng trong vòng một tiếng đồng hồ anh tuyệt đối không thể nhổ cỏ tận gốc tập đoàn Vitino được? “Cha! Đã qua bốn mươi phút rồi, người điên này nói thế mà cha cũng tin được sao?” Long Tuấn Hạo vô cùng buồn bực, trực tiếp đánh mất lý trí luôn. “Cậu ta rõ ràng đang cố ý dây dưa, lãng phí thời gian của chúng ta, tập đoàn Vitino không ngừng khiêu khích chèn ép chúng ta, thế này chẳng phải theo mong muốn của bọn họ sao chứ!” “Chờ đến khi tập đoàn Vitino đụng độ với chúng ta, cậu ta sẽ ngồi ngoài làm ngư ông đắc lợi!” “Chẳng trách vừa nãy không đưa ra thêm điều kiện, hóa ra chính là có âm mưu hết cả rồi.” “Cao Phong, ông đây trước đó còn kính trọng cậu như một người đàn ông chính trực, không ngờ cậu lại hèn hạ như vậy!

Long Tuấn Hạo càng nói càng kích động, càng nói càng buồn bực, trợn tròn mắt nhìn Cao Phong.

Nếu không phải biết rõ mình không phải đối thủ của Cao Phong, anh ta thực sự muốn xông lên, đạp cho Cao Phong một cái khiến anh ngã từ trên ghế xuống mới hả dạ.

Long Chí Minh thở dài một tiếng, cảm thấy quyết định của mình đúng là sai lầm, quá tùy tiện làm bừa làm bãi rồi!

Thế mà lại đặt cược cả sản nghiệp to lớn của tập đoàn Thiên Long lên người trẻ tuổi Cao Phong này, mà Cao Phong sau đó cũng chỉ gọi một cuộc điện thoại.

Cao Phong thực sự muốn chơi đùa tập đoàn Thiên Long đến sụp đổ mới chịu!

Nếu như lúc vừa mới bắt đầu, tập đoàn Thiên Long được Long Chí Minh chỉ đạo phản kích tập đoàn Vitino, có thua cũng sẽ bớt khó coi hơn.

Nhưng mà đã lãng phí một tiếng đồng hồ rồi, thế cuộc trên chiến trường thay đổi trong nháy mắt, tập đoàn Thiên Long đã không còn sức lực chống đỡ nữa rồi.

Binh bại như núi đổ, tình thế của tập đoàn Thiên Long chỉ ngày càng khó khăn hơn.

Tập đoàn Thiên Long của lúc này đã không còn cách nào lật ngược thế cờ nữa.

Long Chí Minh nhìn Cao Phong một cái, nơi sâu thẳm trong đáy mắt ẩn chứa sự phẫn nộ cực cùng.

Ông thầm quyết định trong lòng, cho dù tập đoàn Thiên Long chỉ còn một chút xíu sức lực nào cũng phải khiến Cao Phong trả giá đắt để đổi lại. “Cảm ơn sự “trợ giúp” của anh Lục, chút tâm ý này, Long Chí Minh tôi xin nhớ kỹ.

Long Chí Minh nghiến lợi nghiến răng nói ra xong thì xoay người rời đi.

Mà Cao Phong vẫn ngồi im trên ghế, không có ý muốn cản lại.

Long Chí Minh đi tới cửa, chuông điện thoại vang lên, nhưng ông ta lại không nhận, trực tiếp đi ra ngoài.

Mấy người Liễu Gia Bình cạn lời, không nói gì được nữa, tâm tư của Cao Phong, bọn họ không dám suy đoán một cách tùy tiện. “Cao Phong, cậu thực sự khiến ông đây ghê tởm!”

Long Tuấn Hạo đứng im đấy mười mấy giây, chỉ tay vào Cao Phong mắng một câu rồi xoay người bước ra ngoài.

Long Tuấn Hạo vừa đi ra tới cửa đã bị một người nào đó va thẳng vào, phịch một cái, ngã ngồi trên đất. Trên người vốn đã có vết thương, người này xông tới một cách hung hãn như thế, sao Long Tuấn Hạo có thể chống đỡ được? “Con mịa nó." Long Tuấn Hạo ngồi chồm hổm trên đất chửi đổng, nhưng mắng được một nửa lại kinh ngạc hô to: “Cha?”

Bóng người này chính là Long Chí Minh vừa đi khỏi đã quay lại.

Thấy Long Chí Minh trở lại, Long Tuấn Hạo và mọi người trong phòng đều sững sờ.

Mà lúc này, Long Chí Minh không lo đỡ Long Tuấn Hạo dậy mà nhanh chân bước đến chỗ cách Cao Phong ba mét, trợn mắt lên với biểu cảm không thể tin nổi nhìn Cao Phong.

Ngay vừa rồi thôi, một vị sếp của công ty gọi điện thoại tới, tập đoàn Vitino đã ngừng tấn công tập đoàn Thiên Long. "Cậu Phong. Long Chí Minh vừa gọi một tiếng, di động trong túi lại vang lên.

Long Chí Minh dừng lại, lập tức nhận điện thoại, đồng thời thuận tay che loa nghe lại. "Tổng giám đốc Chí Minh! Tin tức tốt!” Âm thanh bên kia khiến tinh thần Long Chí Minh chấn động. “Nói!” Giọng điệu của Long Chí Minh có chút hưng phần. “Tập đoàn Vitino đã gỡ bỏ hết tất cả hành động, hình như có một thế lực thần bí nào đó chèn ép bọn họ. “Gián điệp của chúng ta ở sản nghiệp nước ngoài đều báo tin về, mấy lãnh đạo của tập đoàn Vitino chấn động một hồi, phải mở hội nghị khẩn cấp, nhanh chóng thu hồi vốn về, rút lại hết thế lực ở thành phố Hà Nội, để giảm thiểu tổn thất “Tổng giám đốc Chí Minh, rốt cuộc ông đã làm gì vậy, toàn bộ trên dưới tập đoàn đều đang tung hộ! Ông nghe thử xem!”

Vị sếp của công ty giơ điện thoại lên, trong nháy mắt truyền tới vô số tiếng reo hò của nhân viên.

Âm thanh trong điện thoại truyền qua loa, mọi người ở đây đều nghe thấy rất rõ ràng. “Chuyện này.

Khuôn mặt Long Chí Minh ngây ra, điện thoại di động tuột khỏi tay, rơi bộp xuống đất.

Long Tuấn Hạo vốn đang hùng hùng hổ hổ, lúc này đột nhiên ngậm chặt miệng lại nhi người khác cũng biểu hiện vẻ không thể tin nổi.

Trong phòng nhiều người như vậy, chỉ có Kim Ngọc Hải và Khúc Đại Minh hơi bình tĩnh hơn một chút.

Suy cho cùng, hai người họ đã biết đến sự tồn tại của kế hoạch Galaxy, nhưng mà kế hoạch Galaxy có thể phô ra sức mạnh to lớn như vậy, vẫn khiến bọn họ chấn kinh.

Nước cờ này của Cao Phong, quả thực đã hoàn toàn vượt ra khỏi dự liệu của mọi người.



Từng người hít lên một hơi kinh ngạc, âm thanh vang lên liên tiếp.

Ánh mắt của mọi người đều tập trung vào Cao Phong đang nhắm mắt dưỡng thần, nhìn anh mà cứ như đang gặp quỷ.

Long Chí Minh không nói nhiều, kh người với Cao Phong, nói: “Cao Phong... cảm ơn sự giúp đỡ của cậu, cả đời Long Chí Minh tôi sẽ không quên!”

Đến lúc này, bọn họ mới tin tưởng câu nói kia của Cao

Phong.

Nếu tôi muốn, cả tập đoàn Thiên Long, tôi làm bừa cũng có thể nhổ cỏ tận gốc mấy người.

Giây phút này, tất cả mọi người đều tin tưởng câu nói

Cao Phong chắc chắn có năng lực to lớn như thế! đó.

Tập đoàn Vitino bành trưởng ở thành phố Hà Nội, với một trăm lẻ năm ngàn tỷ, khiến tập đoàn Thiên Long và các công ty đối thủ khác trong Hiệp hội Thương Mại Thủ đô Hà Nội không có cách nào phản kích.

Mà Cao Phong chỉ cần một cú điện thoại, một câu nói thôi đã giải quyết chuyện này một cách dễ dàng.

Bốn mươi phút!

Chỉ trong vòng bốn mươi phút ngắn ngủi, tập đoàn Vitino phải chịu sức ép thần bí kia, không thể không rút lại vốn, rút quân khỏi thành phố Hà Nội.

Đây chính là năng lực của Cao Phong.

Cao Phong chậm rãi mở mắt ra, xua tay nói: "Không có chuyện gì nữa thì giải tán hết đi. “Được! Cậu Phong, bây giờ tôi phải về công ty xử lý một số chuyện phát sinh, nên không quấy rầy nữa! Hẹn hôm khác tôi nhất định sẽ mang hậu lễ đến, tự mình tới cảm tạ!” “Còn chuyện mà tôi đã đáp ứng cậu Phong trước đó, tôi sẽ tận sức hoàn thành.” Long Chí Minh cung kính nói xong, quay người rời khỏi nhà lớn của biệt thự.

Long Tuấn Hạo cũng bò từ dưới đất lên, nhìn chằm chằm Cao Phong, im lặng một lúc lâu.

Anh ta càng tiếp xúc với Cao Phong nhiều hơn, càng phát hiện người mà anh ta luôn không vừa mắt lại thần bí như thế, thâm sâu khó lường được. “Cao Phong, cậu lợi hại!” Long Tuấn Hạo nói xong, xoay người rời khỏi.

Đối với kiểu người như Long Tuấn Hạo, hai chữ lợi hại nói ra khỏi miệng, chính là sự đánh giá cao nhất dành cho người khác. Chờ hai cha con Long Chí Minh đi rồi, mấy người Liễu Gia Bình liếc mắt nhìn nhau, nhanh chóng vây xung quanh

Cao Phong. “Đừng hỏi quá nhiều, ngồi xuống uống trà đi”

Khóe miệng Cao Phong cong lên, cười nhạt, nói với mọi người. "Được được được!” Mọi người không kìm được gật đầu, Cao Phong nói gì bọn họ cũng không dám từ chối Nhưng mà Cao Phong bây giờ, khiến bọn họ càng thêm kính trọng, ngưỡng mộ, kính phục từ trong ra ngoài, từ trên xuống dưới

Chuyện khiến tập đoàn xuyên quốc gia có giá trị hàng trăm nghìn tỷ như tập đoàn Thiên Long phải đau đầu thì Cao Phong chỉ cần một cú điện thoại đã có thể giải quyết, thể còn chưa đủ khủng bố sao?

Bình luận

Truyện đang đọc