RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 1411

Lúc này, Hứa Vĩnh Hạo đang ở trong phòng.

Hứa Vĩnh Hạo nằm trên giường, những tổn thương trên người vẫn chưa được hồi phục, sắc mặt âm trâm tới cực điểm.

Mỗi khi ngẫm lại cảnh Cao Phong ở trước mặt mấy ngàn người, đem mặt của mình dẫm nát dưới chân, trong lòng anh ta đều tràn ngập giận dữ.

“Quy củ của vòng tròn võ giả hẳn cháu cũng biết, hiện tại bài danh của dòng tộc nhà họ Nam Phương xếp trên chúng ta, vậy nên khi chúng ta đối mặt với dòng tộc nhà họ Nam Phương, thì phải khách khí đối đãi ”

“Bài danh, chính là đại biểu cho địa vị của gia tộc, chúng ta không thể làm trái với quy củ này.”

“Bằng không nhà họ Huỳnh chúng ta, sẽ biến thành đối tượng bị tất cả mọi người phỉ nhổ.”

Gia chủ họ Huỳnh thở dài một tiếng, có chút bất đắc dĩ nói.

Bất cứ chuyện gì, cho dù là lĩnh vực nào, đều có điểm mấu chốt của riêng nó.

Mà ở vòng tròn võ giả này của thành phố Hòa Bình, điểm mấu chốt chính là, từng võ giả, đều muốn tuân thủ theo quy củ đã được lưu truyền tới hôm nay.

Nếu như quy củ này không có người tuân thủ theo mà nói…

thì cái hội thi võ thuật kia, cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa rồi.

Cho nên, dù có là người phương nào cũng không dám tùy tiện vi phạm quy tắc.

“Nhưng cháu không cam lòng!”

Hứa Vĩnh Hạo nghiến răng ken két.

“Yên tâm đi, tuy hiện tại dòng tộc nhà họ Nam Phương thăng cấp tới Top 13, song kỳ thật cũng không ngôi vững vị trí được đâu.”

“Nếu như ngày mai khi Cao Phong đối chiến ở bên trong, bị đánh trọng thương hoặc là bị đánh thành phế nhân, thì địa vị của dòng tộc nhà họ Nam Phương kia, sẽ một lần nữa rơi xuống ngàn trượng.”

“Mà trận đối chiến ngày mai, lại là quy tắc bất luận Sinh Tử, thế nên tình cảnh Cao Phong có thể sẽ không tốt lắm đâu.”

Nói đến đây, trong mắt của gia chủ họ Huỳnh cũng đã hiện lên một tia âm trâm.

Chứng kiến cháu của mình bị đánh thành như vậy, nói trong lòng của ông không phản nộ thì đó là giả dối.

“Ông nội, không phải ông biết gia chủ họ Hướng sao? Ông nhất định phải giúp cháu nói chuyện này nhé!”

Hứa Vĩnh Hạo hạ giọng bàn bạc.

Gia chủ họ Huỳnh khẽ gật đầu, mặc dù không nói gì, nhưng trong mắt đã xuất hiện vẻ âm trầm.

Có thù không báo thì không phải là quân tử, nén giận cũng không phải là phong cách hành sự của nhà họ Huỳnh bọn họ.

Bên này Cao Phong đang tắm rửa trong phòng của Nam Phương Hòa Trạch, Nam Phương Hòa Trạch dĩ nhiên là cực kỳ hoan nghênh Cao Phong đến.

Anh cùng là đệ tử của dòng tộc nhà họ Nam Phương như Nam Phương Hòa Trạch, nên anh ta cũng trực tiếp giao phòng vệ sinh ra, trước hết để cho Cao Phong sử dụng.

“Anh Phong, anh dùng trước đi, sau đó trở về nghỉ ngơi sớm chút.”

“Tất cả hi vọng của dòng tộc nhà họ Nam Phương chúng ta đều đặt ở trên người của anh rồi, chỉ cần có thể lại thăng cấp một lần nữa, về sau lập tức không còn ai dám cười nhạo chúng ta”

Vẻ mặt Nam Phương Hòa Trạch vô cùng nghiêm túc, thậm chí giọng điệu còn mang theo một chút khẩn cầu.

Cao Phong gật đầu tỏ ý đã hiểu, sau đó liên tiến vào phòng vệ sinh đế tắm nhanh qua.

Sau khi khóa trái cửa phòng vệ sinh xong, Cao Phong mới chậm rãi tháo mặt nạ xuống, nhẹ nhàng đặt nó sang một bên.

Tuy nói cái mặt nạ mà Vũ Hoàng Lê tặng nảy cực kỳ tốt, tính năng thông khí cũng tuyệt vô cùng, nhưng mang vào lâu đúng là vân có chút không thoải mái.

Rất nhanh Cao Phong đã dội nước xong, anh lại đem mặt nạ mô phỏng chân thật cẩn thận mang lên mặt của mình, sau khi đã chắc chắn rằng bản thân không thế nhìn ra sơ hở gì nhờ vào tấm gương, lúc này mới bước ra khỏi phòng vệ sinh.

Nhưng Cao Phong cũng không vội vã rời đi, mà vẫn cùng hai người kia tùy ý trò chuyện trong chốc lát.

Cao Phong biết rõ con gái khi tắm đều tương đối chậm, thế nên vì để tránh xấu hổ, anh vẫn dừng lại ở chỗ này thêm một chút.

Hết hai mươi phút, anh bèn rời khỏi phòng của Nam Phương Hòa Trạch.

Tuy nói Nam Phương Hòa Trạch rất muốn cùng Cao Phong hảo hảo trao đổi một phen về phương diện tri thức võ đạo, nhưng vì không muốn quấy rầy Cao Phong nghỉ ngơi, anh ta cũng không dám giữ lại.

Sau khi đãi Cao Phong vê phòng, Nam Phương Minh Nguyệt cũng vừa tắm rửa xong, tóc vẫn còn ướt sũng.

Bình luận

Truyện đang đọc