RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 4338

“Từ sau khi liên minh giữa khối tập đoàn Đế Phong và khu phố thương mại Kiên Thành được tạo ra, chỉnh hợp rất nhiều khu vực buôn bán ở Việt Nam.”

“Hiện tại thương nghiệp kinh tế của Việt Nam đang phát triển nhanh chóng, kết quả Cao Phong thực sự mang kinh hỉ tới cho tôi!”

“Tôi không phái người đi giúp đỡ cậu ta, cậu ta lại sai những người này tới chịu chết?”

“Cậu ta làm vậy là đang muốn làm khó tôi sao? Tôi nói cho các người biết, cho dù tất cả bọn họ có chết hết, tôi cũng sẽ không phái ra một người nào!!”

Trợ lý Trương càng nói càng tức giận, trực tiếp biểu lộ thái độ của mình.

Nguyên nhân ông ta tức giận là vì ông ta cảm thấy đây là thủ đoạn của Cao Phong, một thủ đoạn Cao Phong dùng để uy hiếp mình.

Không phải trợ lý Trương ông không phái người tới giúp tôi sao?

Vậy tôi đây sẽ để tất cả thủ hạ qua đây, đến lúc đó, một khi những thương nhân này chết rồi, tôi xem ông đau lòng hay không!

“Cậu ta muốn dùng phương thức này để tôi ra tay, tôi nói cho các người biết, đừng có mơ.”

“Đợi khi trận chiến ở Tây Vực có kết quả, tôi sẽ lập tức trở về, phái người ra tiến hành thu lấy sản nghiệp của khối tập đoàn Đế Phong.”

“Tôi cũng muốn nhìn xem, tới cùng Việt Nam này không có Cao Phong liệu có thể ngừng vận chuyển hay không!”

Trợ lý Trương vẫn luôn là người trầm ổn, nhưng lúc này ngay cả ông ta cùng không cách nào giữ bình tĩnh.

Bởi vì ông ta cảm thấy Cao Phong làm như vậy là đang cố ý khiêu khích ông ta, thậm chí là khiêu khích toàn bộ Việt Nam.

Càng đã làm một chuyện hồ đồ vô cùng.

Rõ ràng những thương nhân kia không có bất kỳ sức chiến đấu gì, lại bị Cao Phong buộc lên chiến trường?

Cậu ta làm vậy không phải là muốn bọn họ đi chịu chết vô ích sao?

Mục đích cuối cùng là vì khiến kinh tế Việt Nam thụt lùi thật nhiều?

Trợ lý Trương càng nghĩ càng cảm thấy trong lòng nghẹn một cơn giận.

“Sao ông biết là Cao Phong kêu bọn họ qua? Vì sao không thể là chính bọn họ tự đi qua?”

Diệp Thiên Long hừ lạnh một tiếng, giải bày một câu thay Cao Phong.

“Đương nhiên tôi có thể xác định!”

“Bởi vì Cao Phong là người ngu, bọn họ không phải người ngu.”

“Thương nhân lấy lợi ích làm trọng, bọn họ sẽ vì một câu nói của Cao Phong mà rời nhà bỏ con, bỏ lại tất cả những gì bọn họ có để đi chịu chết sao?”

“Vô nghĩa! Đây là vô nghĩa!”

Trợ lý Trương nói xong trực tiếp tuôn ra một câu chửi bậy.

“Ha ha, trong mắt ông không có tình cảm không có nghĩa là người khác cũng không có.”

“Là một quan văn, trợ lý Trương ông vốn không phải người cùng đường với chúng tôi.”

Diệp Thiên Long hơi híp mắt lại, khóe miệng hiện lên nụ cười trào phúng.

“Diệp Thiên Long, ông nói cái gì?”

“Chuyện liên quan đến quốc gia không phải việc nhỏ, văn nhân trị quốc hay là võ tướng trị quốc?”

“Ông nói lời này là đang khinh thường văn chức chúng tôi?”

“Tôi nói cho ông biết, không có văn chức chế định luật pháp, quy hoạch phát triển, toàn bộ quốc độ sẽ bị tê liệt chân chính!”

Trợ lý Trương bỗng quay đầu, đưa tay chỉ vào mũi Diệp Thiên Long mà mắng.

“Làm càn!”

“Rầm!”

Không đợi Diệp Thiên Long nói gì, ông Trần bỗng giận dữ mắng mỏ một tiếng, sau đó vỗ mạnh lên bàn!

“Trợ lý Trương ông cũng đừng coi bản thân mình thành người quá quan trọng.”

“Tôi thừa nhận mấy lời văn nhân trị quốc này cũng không giả, nhưng ông đừng quên, quốc gia này là do ai bảo vệ!”

“Đất nước yên ổn được là do ai liều mạng đánh ra, đất nước mạnh mẽ được là do ai dùng tính mạng xây thành.”

“Văn nhân các ông trị quốc, nhưng nếu không có những chiến sĩ dùng sinh mạng và máu tươi bảo vệ đất nước này, ông trị quốc cái chày?”

Bình luận

Truyện đang đọc