RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 4323

Dù sao người trung niên này cũng có năm mươi ngàn thủ hạ, cũng không phải số lượng nhỏ, Negan không thể coi thường.

Mà thuộc hạ của Đặng Phi lại chỉ có trăm ngàn người, cường đạo Tây Vực không ra tay, mấy người bọn chúng càng không dám tùy tiện làm bừa.

Bằng không sợ rằng một trăm ngàn người này còn chưa đủ để khối tập đoàn Phong Hạo nhét kẽ răng.

Cho nên song phương đều đang lẳng lặng chờ đợi.

“Để súng xuống.”

Cao Phong khẽ khoát tay, ra hiệu cho các binh sĩ Phong Hạo buông vũ khí nóng.

Hiện tại trong lòng anh cũng đang rất hiếu kỳ, tới cùng cây đao này có lai lịch thế nào, còn có chú Lý có thân phận ra sao?

Nếu các binh sĩ Phong Hạo sơ ý gây ra va chạm, sợ rằng không còn người nào có thể giải đáp nghi ngờ này cho Cao Phong.

“Nói, tôi kêu cậu nói!!”

“Có phải cậu đã phái người giết chết người đó đi, sau đó lại cướp lấy đồ của người đó!”

“Bằng không, người đó tuyệt đối sẽ không đưa thứ này cho cậu.”

“Hai mươi năm trước người đó đã cất đao thương vào kho, phong đao không chiến đấu nữa.”

“Người đó nói đời này, thanh đao này cũng sẽ không gặp lại ánh mặt trời, trừ phi người đó đã chết!”

“Chắc chắn cậu đang nói xạo! Chắc chắn là cậu đã giết người đó!!”

Người trung niên càng nói lại càng kích động, thậm chí còn muốn cất bước nhằm phía Cao Phong.

“Người đó là bạn của tôi, chúng tôi quen biết đã nhiều năm.”

Vẻ mặt Cao Phong không thay đổi, từ tốn nói.

Nghe đến đó, bước chân người trung niên im bặt mà dừng, trực tiếp đứng ngây tại chỗ.

“Bạn bè…”

Người trung niên thì thào phun ra hai chữ.

Nếu như Cao Phong là bạn của người kia, như vậy ông ta tuyệt đối không thể nói năng lỗ mãng với Cao Phong.

Người kia là vương, bạn bè của vương đương nhiên càng có bối phận cao hơn người trung niên nhiều!

“Cậu lấy gì để chứng minh?”

Người trung niên im lặng gần hai phút sau đó mới lại nhìn về phía Cao Phong, hỏi.

Lời này vừa ra, Cao Phong hơi hơi im lặng.

Trong lúc nhất thời, anh thật không biết phải lấy thứ gì ra để chứng minh.

Thấy Cao Phong im lặng, đám người Lâm Vạn Quân cùng có chút căng thẳng.

Nếu Cao Phong không thể chứng minh được, sợ rằng chuyện ngày hôm nay sẽ không dễ dàng kết thúc!

Nếu vì chuyện này mà lại tăng thêm một phần thù hận, thật đúng là họa vô đơn chí.

Đến lúc đó, đám người bọn họ, kể cả Cao Phong, sợ rằng sẽ phải xong đời toàn bộ.

“Chú ấy thích uống rượu.”

Bỗng nhiên Cao Phong hơi quay đầu nhìn người trung niên, nói.

Trong trí nhớ của Cao Phong, mỗi lúc không có chuyện gì làm, chú Lý sẽ ngồi phía trước tiệm mì một mình uống mấy chén.

Có đôi khi Cao Phong trùng hợp tới kịp lúc, còn có thể ngồi xuống cùng uống mấy chén với chú Lý.

Hẳn đây là thói quen từ trước tới nay của chú Lý nhỉ?

Vậy mà người trung niên vừa nghe vậy, trong mắt lại tản ra ý lạnh.

Cao Phong thấy ánh mắt này của người trung niên, trong lòng lập tức xuất hiện dự cảm xấu.

“Người đó chưa bao giờ uống rượu.”

“Cho nên, hoặc là chính cậu bịa đặt!”

“Hoặc là, chúng ta không nói tới cùng một người.”

Người trung niên nhìn Cao Phong chậm rãi mở miệng, ý lạnh trên mặt càng ngày càng đậm.

“Có lẽ là người cậu nói đã làm tổn thương bạn tôi, từ đó mới lấy được cây đao này.”

“Chẳng qua cũng không sao, cho dù không phải cậu thương tổn người đó, cậu cũng phải chết!”

“Bất kỳ người nào có liên quan tới chuyện này, đều phải chết!”

Người trung niên hừ lạnh một tiếng, cầm chiến đao xoay người muốn trở về.

“Con mịa mày đứng lại cho tao!”

Bình luận

Truyện đang đọc